TRỌNG SINH TRỞ VỀ BA NĂM TRƯỚC, TÔI QUYẾT TRÁNH XA HẮN, CẢI TÀ QUY CHíNH

Chương 19

Sáng hôm sau tôi tỉnh dậy, Hoắc Khải Ngôn không có trong phòng bệnh.

Trên tủ đầu giường có bữa sáng và một tấm thiệp.

“Công ty có việc gấp, tôi đi xử lý một chút, sẽ sớm quay lại. Nhớ ăn sáng, thuốc trong túi, ăn sau bữa ăn. Có chuyện gì cứ gọi điện cho tôi.”

Chữ viết vẫn ngay ngắn, cuối cùng vẽ một trái tim nhỏ.

Tôi nhìn trái tim đó, tâm trạng phức tạp.

Ăn sáng xong, tôi ngồi trên giường lướt điện thoại.

Hot search đứng đầu chính là “Hoắc Khải Ngôn Bệnh viện”.

Nhấn vào, là ảnh anh ở bệnh viện cùng tôi tối qua.

Trong ảnh, anh đỡ tay tôi, ánh mắt quan tâm.

Bài viết kèm theo là: “Hoắc Khải Ngôn khuya cùng Tống Thời Xuyên đi khám bệnh, chăm sóc chu đáo, nghi vấn tình yêu đã rõ ràng.”

Khu bình luận nổ tung.

“Ôi trời! Thật sự ở bên nhau rồi sao?”

“Tôi đã nói mà, dạo này Hoắc lão sư biến mất đâu, hóa ra là đi truy vợ!”

“Chúc mừng chúc mừng! Hai người rất xứng đôi!”

“Dư luận về Tống Thời Xuyên gần đây tốt hơn nhiều, diễn xuất cũng có tiến bộ, miễn cưỡng xứng với Hoắc lão sư của chúng ta đi.”

“Chỉ mình tôi thấy Tống Thời Xuyên dùng chiêu ‘muốn bắt phải thả’ à? Đồ tâm cơ!”

“Lầu trên cút! Rõ ràng là Hoắc lão sư theo đuổi Tống Thời Xuyên!”

Tôi nhìn bình luận, dở khóc dở cười.

Lúc này, Hoắc Khải Ngôn gửi WeChat đến.

“Thấy hot search rồi à?”

“Ừm.”

“Cần tôi làm rõ không?”

Tôi do dự một chút.

“Làm rõ đi, không tốt cho anh.”

“Tôi không muốn làm rõ.”

Tôi ngẩn người.

“Tại sao?”

“Bởi vì tôi thực sự đang theo đuổi cậu.” Hoắc Khải Ngôn trả lời, “Tống Thời Xuyên, tôi muốn cả thế giới biết, tôi thích cậu.”

Tim tôi lại lỡ mất một nhịp.

“Anh điên rồi sao? Fan của anh sẽ bỏ fandom đấy.”

“Bỏ thì bỏ thôi.” Giọng Hoắc Khải Ngôn rất bình tĩnh, “So với fan, tôi càng sợ mất cậu hơn.”

Tôi nhìn màn hình điện thoại, lặng thinh hồi lâu.

Hoắc Khải Ngôn, tại sao anh lại nói những lời này vào lúc này?

Khi tôi đã buông tay, anh lại đến làm lay động tôi.

 

back top