Tôi sững sờ.
Bối cảnh trong ảnh, quả thực là tòa nhà thiết kế của trường đại học cũ của tôi.
Năm cuối đại học, tôi từng về trường mở một buổi diễn thuyết, với tư cách là đại diện sinh viên xuất sắc, chia sẻ kinh nghiệm khởi nghiệp của mình.
Nhưng tôi hoàn toàn không nhớ, bên dưới khán đài có nhân vật này.
Dù sao thì lúc đó khán đài đen kịt, có đến mấy trăm học đệ học muội ngồi nghe.
“Vậy là, cậu từ lúc đó đã...” Tôi có chút không dám tin, cậu của năm đó lại có tâm cơ sâu sắc đến vậy.
“Ừm.” Hắn ôm tôi từ phía sau, cằm gác lên vai tôi, cọ cọ như một con ch.ó lớn, “Yêu từ cái nhìn đầu tiên.”
“Sau đó, tôi liều mạng học hành, thi vào trường đại học này, chỉ để có thể ở gần anh hơn một chút.”
“Tôi tìm hiểu tất cả về anh, biết anh thích gì, ghét gì, biết anh thương em trai Cố An nhất.”
“Tôi biết, với thân phận của tôi, trực tiếp xuất hiện trước mặt anh, anh sẽ không thèm liếc nhìn tôi lấy một cái.”
“Vì vậy, tôi chỉ có thể dùng cách ngốc nghếch nhất, nhưng cũng hiệu quả nhất này.”
“Tiếp cận nó trước, rồi để anh chú ý đến tôi.”
“Cho dù, với một thân phận khiến anh ghét bỏ.”
Giọng hắn mang theo sự hiển nhiên, như thể tất cả những điều này đều là lẽ trời.
