Ngày hôm sau, cả người tôi như sắp rã ra, lúc tỉnh dậy chân mềm nhũn suýt ngã xuống sàn.
Lúc này mới chú ý trên cổ tay mình có thêm một chiếc vòng tay.
Nền vàng khảm từng viên đá màu xanh sapphire, nhìn thôi đã thấy giá trị không nhỏ.
Việc vừa đánh vừa xoa, không ai có thể chơi thuần thục hơn Phó Nghiệp Thâm.
Đây là lời bồi thường cho việc tối qua chơi quá đà.
"Lão hồ ly!" Tôi lén mắng một tiếng.
Nhìn vào gương toàn thân bên cạnh giường, tôi thấy chiếc khuyên tai trên người đã biến mất.
Nhìn vào thùng rác, quả nhiên thấy "thi thể" của chiếc khuyên tai.
Thật đáng tiếc~
Chiếc khuyên tai này do một nhà thiết kế thương hiệu nhỏ mà tôi rất thích thiết kế.
Phùng Phi đặc biệt tìm anh ta đặt làm riêng, trên đó còn khắc chữ cái đầu tên tôi là Quý Tinh Dã.
Chỉ cần trên người tôi xuất hiện vật không phải do Phó Nghiệp Thâm chuẩn bị, kết cục duy nhất của chúng là bị ném vào thùng rác.
Tôi thở dài, đều tại dạo này Phó Nghiệp Thâm thường xuyên đi công tác, tôi có chút lơ là cảnh giác.
