TÔI BỊ HỆ THỐNG TRÓI BUỘC, XUYÊN KHÔNG VÀO THỜI MẠT THẾ

Chương 2

Hệ thống đã bị thao tác hãm lìn của tôi làm cho chấn kinh đến mức câm nín.

Không thể biến thành tang thi, dường như đã rút cạn toàn bộ tinh khí thần của tôi.

Tôi rũ mí mắt, cơn mệt mỏi ập đến như thủy triều, uể oải ngáp một cái, cả người toát lên vẻ suy đồi và lười biếng.

Cuối cùng cũng chịu đứng dậy quan sát xung quanh.

Bầu trời mù mịt đè nén xuống như khiến người ta không thở nổi, cỏ dại vàng úa mọc lên điên cuồng, còn có thể thấy những vệt m.á.u đỏ thẫm rải rác bên trong.

Sau lưng nơi tôi vừa tựa vào là một kho hàng bỏ hoang, lớp sơn tường màu trắng xám bong tróc để lộ lớp gạch đỏ tươi bên trong.

Cách đó không xa, còn có mấy chiếc ô tô bị đập phá biến dạng nghiêm trọng đậu đó, thậm chí có cả chủ xe đã biến thành tang thi c.h.ế.t ở bên trong.

Cùng với đó, hơi thở nơi đầu mũi toàn là mùi hôi thối thối rữa của tang thi.

...

Quả nhiên là một mạt thế tồi tệ.

Chẳng khơi dậy nổi chút ham muốn sinh tồn nào trong tôi.

Buồn ngủ quá, muốn đi ngủ quá...

Mạt thế rồi sao con người vẫn phải sống nhỉ...

Tối qua chưa ăn cơm, giờ bụng đói quá...

Nếu ở thế giới hiện thực, tôi chắc chắn sẽ tùy tiện nấu chút đồ đông lạnh, không c.h.ế.t đói là được...

Giờ đến mạt thế rồi, không muốn tìm đồ ăn, hoàn toàn không muốn tìm...

Tôi chậm chạp nhặt con d.a.o nhỏ dính m.á.u lên, ướm thử vào cổ họng, suy nghĩ xem liệu có thể một đao mất mạng luôn không.

Không gia nhập được đại quân tang thi, thì gia nhập đại quân dưới địa phủ cũng không tồi.

Hệ thống cuối cùng cũng phát ra tiếng gào thét chói tai: 【Ký chủ, rốt cuộc cậu đang làm cái gì thế hả??!!】

Tôi buồn ngủ nâng mắt: "Tôi xem thử xem có thể c.h.ế.t để quay về không."

Hệ thống sụp đổ lao vào bàn tay đang cầm d.a.o của tôi: 【Cậu không c.h.ế.t để quay về được đâu, cậu là xuyên cả thân xác sang đây đấy!! Chết là c.h.ế.t thật luôn đấy!】

Tôi "ồ" một tiếng tỏ ý đã hiểu: "Thế thì c.h.ế.t thôi."

Ánh sáng xanh lam nhạt lập tức "tưng tửng" bao bọc lấy mũi dao, chỉ sợ sơ sẩy một chút là mũi d.a.o này sẽ đ.â.m vào cổ họng tôi khiến m.á.u tươi b.ắ.n tung tóe, một ký chủ tốt lành thế này lại mất mạng.

Nó khổ tâm khuyên nhủ tôi: 【Sinh mệnh tươi đẹp biết bao, con người các cậu chẳng phải đều nói thà sống khổ còn hơn c.h.ế.t sướng sao? Ký chủ sao cậu lại tiêu cực chán đời thế này? Có phải đã gặp chuyện gì không tốt không? Hay là để tôi khai thông tư tưởng cho cậu nhé...】

Tôi nghiêm túc nói: "Tôi không hề tiêu cực, cũng chẳng chán đời, tôi chỉ đơn thuần thấy sống mệt quá, kiếm tiền mệt quá, nấu cơm ăn cơm mệt quá, đi tắm mệt quá, làm người mệt quá, đến mạt thế này mệt quá, làm cái nhiệm vụ vớ vẩn kia của ngươi lại càng mệt hơn..."

"Chỉ có giấc ngủ ngàn thu mới là sự nghỉ ngơi thực sự."

Hệ thống: 【...】

Hệ thống sắp khóc đến nơi rồi: 【Cầu xin cậu đấy, cậu đừng có giống như ký chủ trước của tôi, vừa mở đầu đã tự kết liễu mình luôn chứ, hu hu hu...】

Nghe đến đây, cuối cùng tôi cũng khơi dậy được một chút xíu hứng thú.

Vừa mở đầu đã tự kết liễu mình?

Còn có người có trạng thái tinh thần tươi đẹp giống tôi sao?

Tuy tôi lười sống, nhưng tôi biết đại đa số mọi người cực kỳ sợ hãi cái chết, họ khao khát ánh mặt trời, cũng khao khát được sống, không muốn c.h.ế.t cũng không dám chết.

Tôi thở dài: "Đúng là sinh không hợp thời, nếu không tôi nhất định sẽ coi ký chủ trước của ngươi là tri kỷ."

Hệ thống: 【...】

Tôi tiếc nuối nói: "Ký chủ trước của ngươi tên là gì thế? Để tôi bày tỏ lòng thương tiếc cách không tới vị tri kỷ chưa từng gặp mặt này."

Hệ thống: 【...】

Hệ thống: 【... Xin lỗi ký chủ, nhiệm vụ của chúng tôi có thỏa thuận bảo mật, chuyện này không tiện tiết lộ.】

Tôi: "Được rồi."

Hệ thống vẫn bao bọc lấy mũi d.a.o của tôi không chịu buông, giống như một cục Slime, từ từ bao trùm lấy cả con dao, thậm chí còn lan đến tận cổ tay tôi.

Từng chuỗi giọt nước tinh khiết từ trên cục Slime màu xanh rơi xuống, làm tôi được mở mang tầm mắt, đây là lần đầu tiên tôi thấy một hệ thống Slime biết rơi lệ.

【Hu hu hu... Cậu dù không làm nhiệm vụ thì cũng đừng có vừa hạ cánh đã tự sát chứ, nếu tôi đạt được thành tích Double Kill, ký chủ vừa trói buộc đã tự 'oạch' luôn, tôi chắc chắn sẽ bị các hệ thống khác cười nhạo là cái hệ thống đen đủi mất hu hu hu...】

Tôi lạnh lùng gỡ cục Slime mềm nhũn này ra: "Thế thì liên quan gì đến tôi?"

Hệ thống như sực nhớ ra điều gì, vội vàng đem tình lý ra thuyết phục: 【Tôi nhớ ở thế giới hiện thực cậu sống trong biệt thự lớn, trong thẻ còn có mấy chục triệu... Cậu không muốn sau khi hoàn thành nhiệm vụ thì sống lại, tiếp tục tận hưởng cuộc sống tốt đẹp này sao?】

Tôi uể oải nói: "Cái biệt thự đó không phải của tôi, là một người anh em tốt bụng cho tôi ở nhờ thôi, mấy chục triệu trong thẻ là tôi đi vay mượn khắp nơi từ các anh em khác, không có lấy một xu nào thuộc về tôi cả. Tôi c.h.ế.t rồi là đúng ý nhất, họ vừa hay có thể lấy lại đồ của mình."

Hệ thống: 【???】

Hệ thống: 【...】

Hệ thống vừa sốc vừa ghen ăn tức ở: 【Trời đánh thánh đâm, sao anh em của cậu ai cũng giàu thế hả???】

Tôi: "Tất nhiên là giàu rồi, họ không phải là thái tử gia của tập đoàn họ Khương, thì cũng là minh tinh, hoặc là sát thủ kiếm được cả trăm triệu một đơn hàng, hay là dân xã hội đen..."

"Chỉ có tôi là thân đơn gối chiếc, không cầu mong gì, sống được thì sống, không sống được thì chết."

"Tôi thấy ngươi đưa tôi đến cái mạt thế thiếu thốn đủ thứ này là muốn tôi c.h.ế.t thì có."

Hệ thống: 【...】

 

back top