Rắc!
Cổ con tang thi bị tôi vặn gãy, ghét bỏ ném sang một bên.
Để lại trên cánh tay là hai lỗ m.á.u tím đen do bị tang thi cắn ra.
Tôi tựa vào tường, tâm trạng cực tốt chờ đợi quá trình biến thành tang thi.
Một giây, hai giây...
Một phút, hai phút...
Nửa tiếng, một tiếng...
Tôi cứ thế trố mắt nhìn hai lỗ m.á.u tím đen kia nhanh chóng cầm máu, ngay sau đó, vết thương màu tím đen dần trở lại màu đỏ tươi bình thường, rồi chậm rãi kết vảy bằng mắt thường cũng có thể thấy được...
Nụ cười trên mặt tôi đông cứng lại.
Hoàn toàn không có dấu hiệu phát sốt, đau đầu, da dẻ chuyển sang màu xanh xám như trong tiểu thuyết viết.
Biến thành tang thi thất bại rồi?!!
Tôi không cam lòng.
Nhặt một con d.a.o nhỏ dưới đất lên, rạch một đường trên cánh tay.
Xé một dải vải trên người, thấm chút m.á.u ở chỗ cổ bị đứt của con tang thi.
Thô bạo ấn lên vết thương của mình.
Tiếp tục chờ đợi để trở thành một thành viên của đại quân tang thi.
Nửa tiếng trôi qua...
Một tiếng trôi qua...
Vết thương đóng vảy rồi.
Không biết có phải ảo giác của tôi không.
Cái vảy vết thương kia trông rất giống một cử chỉ tay quốc tế không được thân thiện cho lắm ——
Ngón giữa.
Tôi: "..."
Đậu, tôi cứ thế bị tước đoạt quyền được làm tang thi luôn à??
Cái thể chất c.h.ế.t tiệt này!
