THIẾU GIA NGỐC NGHẾCH CŨNG PHẢI XẮN TAY GIÚP VỢ BẺ BẮP

Chương 14

Tôi quyết định kiểm tra Đông Văn.

Bắt đầu từ cái đơn giản nhất.

Tôi trốn sau cánh cửa đang mở gọi Đông Văn.

Đông Văn đáng lẽ phải lao ra khỏi phòng tìm tôi lại không thấy tăm hơi.

Tôi gọi thêm một tiếng.

Trong phòng vẫn im lặng.

Tôi nghi ngờ thò đầu ra, vô thức nhìn xung quanh.

Vừa quay đầu lại, tôi đã nhìn thấy Đông Văn đang rón rén sau lưng tôi.

Anh bắt chước dáng vẻ của tôi, khom lưng, trông lén lút.

Bị tôi phát hiện, anh toe toét cười.

“Bảo Bối, tìm thấy tôi rồi!”

Tôi: “...”

Tôi tự làm một món đồ chơi trí tuệ nhỏ cho Đông Văn.

Anh nhìn hai cái, rồi đẩy món đồ chơi lại trước mặt tôi.

Tôi nghĩ Đông Văn không biết chơi, bèn cầm lên làm mẫu cho anh xem.

“Biết chưa?”

Tôi làm rối món đồ chơi rồi đưa lại cho Đông Văn: “Anh thử xem.”

Đông Văn từ chối: “Tôi không chơi.”

“Tại sao?”

Anh cười hì hì: “Chỉ có kẻ ngốc mới chơi.”

Tôi: “...”

Bây giờ, nhìn vẻ đắc ý sắp tràn ra trong mắt Đông Văn, tôi hoàn toàn xác định.

Anh giả vờ.

 

back top