THIẾU GIA NGỐC NGHẾCH CŨNG PHẢI XẮN TAY GIÚP VỢ BẺ BẮP

Chương 12

“Tôi không thoải mái, Bảo Bối.”

“Tôi không thoải mái, muốn hôn…”

Anh ôm lấy tôi, hôn một cái rồi lại một cái.

Vì quá nhiều lần nên tôi thực sự không chịu nổi nữa.

Vừa đẩy anh ra, Đông Văn đã ôm ngực, vẻ mặt rất khó chịu, “Tôi sắp c.h.ế.t rồi, sắp c.h.ế.t rồi, đau quá hu hu…”

“Không hôn tôi, anh sẽ không chết.” Tôi bất lực xoa trán.

“Nhưng tôi muốn hôn cậu, làm sao bây giờ?”

“Không được hôn nữa!”

Đông Văn nghe xong, phản ứng còn lớn hơn lúc nãy: “Bảo Bối, khó chịu, thì phải hôn.”

Tôi nhìn Đông Văn vùi đầu vào vai tôi, quấn lấy tôi làm nũng mãi.

Nhìn anh như vậy, lòng tôi mềm nhũn rồi đồng ý.

Kết quả lần này lại biến thành hôn sâu.

Hôn nhau một lúc, tim tôi đập nhanh hơn, hô hấp cũng bắt đầu khó khăn.

Cảm giác rung động chôn sâu trong lòng ập đến, cả người tôi bắt đầu nóng lên.

Lúc mười ngón tay đan chặt, tôi đã do dự rất lâu, cuối cùng thỏa hiệp.

 

back top