THIẾU GIA NGỐC NGHẾCH CŨNG PHẢI XẮN TAY GIÚP VỢ BẺ BẮP

Chương 10

Đông Văn mệt mỏi nhiều ngày, ngủ đủ giấc, khoác áo bước ra.

Anh chen qua con ch.ó đất nhỏ nhặt về hai ngày trước, ngồi xổm bên cạnh tôi đòi vuốt ve.

Vuốt đầu chưa đủ, anh liên tục đưa tay ra đòi tôi thổi.

“Bảo Bối, đau, thổi thổi.”

Dù đã đeo găng tay, nhưng dưới cường độ làm việc cao như vậy, lòng bàn tay Đông Văn vẫn bị chai một lớp.

Tôi đau lòng thổi cho anh.

Chưa được bao lâu, Đông Văn đã rên rỉ không thỏa mãn.

“Hôn, hôn một cái là khỏi!”

Tôi hôn lên vết chai của Đông Văn.

“Cậu hôn, Bảo Bối hôn!” Đông Văn lại đưa cổ tay ra cho tôi.

Đông Văn ngày càng đòi hỏi quá đáng.

“Không được, như vậy là không đúng.”

Đông Văn hoàn toàn không nghe, ấn tôi xuống đòi hôn.

Tôi vỗ mạnh vào người anh hai cái, Đông Văn cuối cùng cũng ngoan ngoãn, chỉ còn tròng mắt đảo qua đảo lại.

Ngồi xổm một lúc, Đông Văn đột nhiên nói: “Tôi muốn tắm.”

“Được.” Tôi và Đông Văn cùng đứng dậy.

Bình nước nóng trong nhà đã cũ, nếu không điều chỉnh cẩn thận sẽ lúc nóng lúc lạnh.

Mấy ngày nay, tôi đều điều chỉnh nhiệt độ xong rồi mới để Đông Văn vào tắm.

Điều chỉnh xong nhiệt độ, tôi nhường đường cho Đông Văn.

Vừa quay người lại, tôi đối diện với một bức tường người.

Tôi vội vàng tránh ánh mắt đi, sải bước ra ngoài cửa.

“Tôi đợi anh ở ngoài.”

Chưa kịp bước ra hai bước, tôi nghe thấy tiếng Đông Văn kêu lên: “Nóng quá!”

Tôi lại quay vào.

“Để tôi xem…”

Dòng nước ấm nóng táp vào mặt, làm tôi ướt sũng từ đầu đến chân.

Đông Văn hoảng hốt vặn vòi sen đi, mặt đầy vẻ áy náy.

“Xin lỗi, xin lỗi…”

“Lạnh không lạnh, Bảo Bối? Cởi ra đi, kẻo bị cảm…”

Có lẽ là kỹ năng được rèn luyện khi bẻ bắp, Đông Văn hành động cực kỳ nhanh.

Tôi giật mình, lập tức quay lưng lại.

Tôi trợn mắt, không chút do dự đá anh một cái.

 

back top