Làm nhục Tạ Tân Niên không thành, ngược lại còn tự đưa mình vào tròng.
Tên Tạ Tân Niên này sức tay rất lớn. Eo tôi bị anh ta bóp đến đỏ ửng.
Khi tỉnh dậy, Tạ Tân Niên đã ra khỏi nhà.
Tôi cầm điện thoại lên, ra lệnh cho anh ta:
【Tôi muốn ăn bánh kem của tiệm ở Tây Thành, tan làm nhớ mang về cho tôi.】
Từ công ty Tạ Tân Niên đến Tây Thành đi lại mất hơn ba tiếng đồng hồ. Mỗi lần tôi muốn ăn là lại bắt Tạ Tân Niên đi mua.
Vừa gửi tin nhắn đi. Tôi lại thấy những bình luận c.h.ế.t tiệt kia:
【Cảm ơn thiếu gia thích gây chuyện, nhân vật thụ chính vừa hay làm thêm ở tiệm bánh đó, họ sắp gặp nhau rồi~】
【Đến lúc đó tiểu thiếu gia không có chỗ mà khóc đâu!】
【Ai ngờ thụ chính lại vừa gặp đã yêu công chính? Không những không chê công chính đã ly hôn, ngược lại còn thấy xót xa cho anh ấy hơn.】
Tôi cuối cùng cũng phản ứng kịp. Nhanh chóng thu hồi tin nhắn đó.
Tạ Tân Niên: 【?】
【Tại sao thu hồi?】
Tại sao ư?! Đương nhiên là không thể để họ gặp nhau rồi!
Tôi muốn làm mình làm mẩy, nhưng lại nghĩ đến hậu quả. Quyết định bình tĩnh trả lời Tạ Tân Niên.
【Lại không muốn ăn nữa rồi.】
Tạ Tân Niên: 【Tại sao không muốn ăn?】
Nhìn chằm chằm vào tin nhắn của Tạ Tân Niên hai giây. Tôi quyết định bắt đầu quan tâm anh ta.
Gõ chữ, gửi đi.
【Anh đi làm quá mệt rồi, chỗ đó quá xa.】
【Về nhà sớm đi.】
Tạ Tân Niên mãi không trả lời. Tôi hoảng loạn.
Chẳng lẽ anh ta phát hiện ra tiểu xảo của tôi rồi? Biết tôi đang giả vờ?
Bình luận dạo đều đang cười nhạo tôi, cốt truyện sẽ không thay đổi, dù bây giờ tôi có "lương tâm thức tỉnh" thì sau này Tạ Tân Niên vẫn sẽ bỏ tôi.
Tóm lại chỉ có một câu: Tôi làm điều ác, rồi tìm cách theo đuổi chồng. Theo đuổi không thành, làm kẻ bợ đỡ. Cuối cùng c.h.ế.t thảm.
Nhưng tôi không muốn chết. Chỉ có thể thu lại tính khí thích gây chuyện của mình. Thay đổi tính nết xấu.
Điện thoại rung lên. Tạ Tân Niên trả lời:
【Được.】
