SAU KHI MẤT TRÍ NHỚ, ANH KẾ LẠNH LÙNG LẠI MUỐN GIAM CẦM TÔI

Chương 3

Những ngày nằm viện dưỡng thương này.

Tôi được Hạ Lương kể lại quá trình mình đã cưỡng chế yêu Tạ Xuyên.

Nói tóm lại là, tôi đã nhìn trúng con trai của mẹ kế.

Và lợi dụng thân phận đích tử trong nhà để ép buộc hắn ở bên tôi.

Thậm chí không tiếc bỏ thuốc vào rượu của hắn.

Sau khi gạo nấu thành cơm, tôi càng liều mạng hơn khi mang video đó cho bố mẹ xem.

Cắt đứt mọi đường lui của tất cả mọi người...

Tôi biết mình luôn rất dũng cảm.

Nhưng mà cái này thì quá dũng cảm rồi chứ?!

Hạ Lương càng nói càng hăng: “Chưa hết đâu.”

“Dì mất sớm, chú Tạ bấy lâu nay bận rộn công việc không thể ở bên cậu, vẫn luôn cảm thấy có lỗi với cậu.”

“Còn mẹ của Tạ Xuyên ở chỗ cậu thì ngay cả thở mạnh cũng không dám, những chuyện cậu làm với hắn, cậu không hề giấu giếm chút nào, cứ công khai mà làm...”

Những chuyện sau đó, tôi đại khái cũng đoán được tám chín phần mười.

Sự dung túng của họ càng khiến tôi trở nên vô pháp vô thiên.

Thậm chí còn cải tạo hầm rượu trong nhà cổ thành phòng giam giữ.

Nhốt Tạ Xuyên ở bên trong ngày đêm giày vò...

Nghe đến đây, tôi không nhịn được ngắt lời cậu ta: “Vậy ý cậu là, chiếc xích sắt trên tay Tạ Xuyên, là do tôi tự tay khóa vào?”

Hạ Lương cười khan hai tiếng: “Giờ cậu biết trước đây mình táng tận lương tâm đến mức nào rồi chứ.”

Tôi không bận tâm đến lời châm chọc của cậu ta.

Sờ cằm suy tư: “Nếu đã như vậy, không có lệnh của tôi, làm sao hắn thoát ra khỏi phòng giam giữ được?”

Hạ Lương sững sờ, mắng tôi vô lương tâm: “Tưởng cậu bị xe tông một cái thì cậu sẽ lương tâm tỉnh ngộ, kết quả vẫn là cái tính c.h.ế.t tiệt này!”

Tôi dang tay: “Tôi đã lương tâm tỉnh ngộ, trả lại tự do cho hắn rồi.”

Hạ Lương nghi ngờ nhìn tôi: “Cậu uống nhầm thuốc à?”

“Biến đi,” tôi chống cằm một tay, trong đầu liên tục lóe lên bóng dáng mờ ảo kia, ngọt ngào nói, “Tôi phải đi tìm mối tình đầu của mình đây.”

Hạ Lương chép miệng: “Mối tình đầu? Ai là mối tình đầu của cậu?”

“Không nhớ.”

Tôi đá nhẹ vào bắp chân cậu ta: “Cậu không phải là bạn thân nhất của tôi sao, lại ngay cả mối tình đầu của tôi là ai cũng không biết?”

Hạ Lương nhảy tới khóa cổ tôi: “Mày còn biết tao là bạn thân nhất của mày à, có mối tình đầu mà lại giấu tao!”

Hai chúng tôi đang đánh nhau hăng say trên giường bệnh.

Khi nhận thấy trong phòng còn có người thứ ba, mặt Tạ Xuyên đã đen như than.

Hạ Lương tự giác buông tay: “Anh trai cậu đến đón cậu xuất viện rồi.”

Tôi không trả lời, ánh mắt rơi vào cổ tay trần của Tạ Xuyên.

Chiếc đồng hồ đeo tay đắt tiền đã che đi dấu vết sau những ngày tháng bạo liệt.

Sợi xích của hắn, đi đâu rồi?

 

back top