NGƯỜI QUA ĐƯỜNG NPC THỨC TỈNH TRONG TIỂU THUYẾT VẠN NHÂN MÊ HỌC VIỆN QUÝ TỘC

Chương 10

Tôi đờ đẫn, tay chân luống cuống.

Sau đó nghe thấy Phó Từ Diễm hỏi: "Cậu tên gì?"

Chết tiệt, có phải tôi đã chọc giận hắn rồi không?

"Tôi," tôi muốn khóc không ra nước mắt, vội vàng giải thích: "Tôi không có kêu la."

"Chỉ là nói chuyện bình thường thôi..."

Hắn im lặng một lúc.

Hỏi lại: "Cậu tên gì."

Thì ra là hỏi cái này.

Tôi thành thật trả lời: "Nam Triệt."

"Ừm," hắn nói: "Nam Triệt, đi theo tôi. Có chuyện muốn bàn với cậu."

Tim tôi nhảy lên đến cổ họng.

Tôi bất an đi theo hắn.

Đến một căn phòng rộng rãi, sạch sẽ và sang trọng, hình như là phòng nghỉ.

Tôi vắt óc suy nghĩ, trong tiểu thuyết có đoạn này không? Có Phó Từ Diễm cưỡng hôn NPC không? Có hắn gọi NPC đi riêng dưới ánh mắt của mọi người không?

Không có!

Vậy nên tình huống bây giờ rất kỳ quái nha.

Đang nghĩ lung tung, Phó Từ Diễm tiến lại gần.

Thấy hắn ngày càng đến gần, tôi theo phản xạ che miệng lại.

"Xin lỗi."

Khóe miệng người đàn ông hơi cong lên một đường cong tinh tế, nói một cách thiếu thành ý: "Vừa rồi tôi hơi bốc đồng."

Tôi lầm bầm: "Cậu bốc đồng là hôn môi người khác à..."

Đó là nụ hôn đầu của tôi đó!

"Không tình nguyện vậy sao?" Phó Từ Diễm nhướng mày: "Chẳng phải cậu thích tôi sao."

Tôi há hốc miệng, không biết nói gì.

Khi tôi còn đang á khẩu, tôi thấy người đàn ông hơi cúi người xuống, đối diện với tôi.

Nói: "Nam Triệt, cậu dường như rất đặc biệt."

Đặc biệt đẹp trai ư?

Đương nhiên, tôi không hỏi ra miệng.

Chỉ tò mò hỏi: "Ý gì ạ?"

Hắn cười nhạt, không giải thích.

Câu nói tiếp theo như tiếng sét đánh ngang tai: "Sau này ở bên tôi đi."

"Nam Triệt, làm bạn trai tôi nhé?"

Tôi mở to mắt.

Mãi mới nặn ra được một câu: "Cậu, cậu có phải say rồi không?"

 

back top