NGƯỜI QUA ĐƯỜNG NPC THỨC TỈNH TRONG TIỂU THUYẾT VẠN NHÂN MÊ HỌC VIỆN QUÝ TỘC

Chương 9

Không lâu sau, học viện tổ chức một bữa tiệc tối quy mô lớn.

Là bữa tiệc do F4 tổ chức, phải có thư mời mới được tham dự.

Tôi là Phó hội trưởng hậu viện hội fan toàn trường của Phó Từ Diễm, đương nhiên là có thư mời.

Hơn nữa, nhìn cái này là biết có rất nhiều tình tiết kịch bản, ước tính thận trọng thì tôi có thể kiếm được hàng triệu!

Vì vậy tôi hứng thú tham gia, còn đặc biệt mua một bộ đồ siêu đẹp và ôm dáng.

Bữa tiệc rất náo nhiệt, đồ ăn thức uống khiến người ta hoa cả mắt.

Tôi lấy một chiếc bánh kem nhỏ ăn, tiện thể buôn chuyện với bạn học bên cạnh.

Vì nội dung trò chuyện đều xoay quanh bốn người F4, nên tôi cũng hoàn thành nhiệm vụ một cách tuyệt vời.

Không lâu sau, nhóm F4 với phong cách đẹp trai khác nhau lộng lẫy xuất hiện, đẩy không khí của buổi tiệc lên đến đỉnh điểm.

Phó Từ Diễm lạnh lùng, Bùi Tẫn Xuyên thanh lịch, Kỷ Thời Diễn ôn nhu, Giang Mặc phong lưu.

Tiếng kinh hô nổi lên không ngừng.

Tôi cũng hò hét theo vài tiếng.

Bùi Tẫn Xuyên đại diện cho Hội học sinh phát biểu vài câu đơn giản, rồi để mọi người tiếp tục tận hưởng bữa tiệc.

Bốn người tản ra, mỗi người tự đi tìm niềm vui riêng.

Tôi ăn xong bánh kem nhỏ, cũng tiếp tục lượn lờ trong sảnh tiệc.

Cho đến khi nghe thấy động tĩnh ở gần đó.

Là Tô Úc Thu và Phó Từ Diễm đụng mặt nhau!

Tôi dịch chuyển từng bước chen vào tuyến đầu hóng drama.

Thì ra Tô Úc Thu vô tình cầm ly rượu va vào Phó Từ Diễm, rượu đổ ướt một mảng lớn trên n.g.ự.c Phó Từ Diễm.

Phó Từ Diễm nắm chặt cánh tay Tô Úc Thu, dường như hơi tức giận, vẻ mặt trầm xuống.

Tô Úc Thu thì cắn môi, ngước mắt nhìn hắn với vẻ kiên cường.

"Là cậu đột nhiên cúi xuống! Đừng trách tôi nếu cậu không có mắt." Cậu ta nói như vậy.

Phó Từ Diễm cau mày, từ từ tiến lại gần cậu ta, nhưng kỳ lạ là hắn nhanh chóng dừng lại, trong mắt lướt qua một tia nghi hoặc.

Tôi xem đến mê mẩn, lúc này mới nhớ ra phải nói lời thoại: "Ôi trời, sắp hôn nhau rồi. Chẳng lẽ Hoàng tử Phó cũng bị cậu học sinh đặc cách này mê hoặc rồi sao?"

Lời vừa dứt.

Tôi thấy Phó Từ Diễm quay đầu lại, ánh mắt nhìn thẳng vào tôi, trừng chằm chằm.

Sau đó, hắn cười gằn một tiếng rồi bước tới.

"Kêu la phấn khích như vậy, cậu muốn thử sao?"

Trong lúc tôi còn chưa kịp phản ứng, hắn cúi người tới gần, một tay giữ chặt gáy tôi rồi hôn lên.

Tôi: "?!"

Cảm giác ấm nóng truyền đến từ đôi môi.

Mặc dù chỉ dừng lại trong vòng hai ba giây ngắn ngủi, tôi vẫn cảm thấy như hồn vía bị rút đi.

Nếu không phải tiếng hít khí lạnh của các bạn học xung quanh, tôi gần như nghĩ rằng mình đang nằm mơ.

Không, chuyện gì đang xảy ra vậy! Sao cậu không diễn theo kịch bản—

 

back top