NĂM THỨ BA BÊN HẮN, BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA HẮN VỀ NƯỚC, TÔI ÔM BỤNG BỎ TRỐN

Chương 11

Sáng hôm sau tỉnh dậy, chiếc gối bên cạnh đã lạnh ngắt.

Tôi sờ mắt mình.

Quá sưng.

Thực sự không thể quay phim được, tôi cố gắng lắm mới xin được nghỉ với quản lý, trùm chăn ngủ tiếp.

Nhưng những bình luận c.h.ế.t tiệt kia lại nhảy ra thông báo:

【Hi hi, vai chính công thụ cuối cùng lại gặp nhau rồi!】

【Nhân vật công cao lãnh nói đâu rồi? Ha, Lương tổng vừa gặp thụ cưng là không thể cao lãnh được nữa, vội vàng đến tập đoàn Thẩm thị tìm thụ cưng!】

【Hai người họ cùng nhau ăn cơm! Cùng nhau về nhà! Cùng nhau gặp cha mẹ! Lương phu nhân rất hài lòng với thụ cưng nhà ta, a a a kswl...】

Không màng đến đầu óc choáng váng, tôi pạch một cái ngồi thẳng dậy.

Tiến độ của họ... sao lại nhanh đến vậy?

Bước tiếp theo, chẳng lẽ không phải là đàm phán hôn sự, trực tiếp liên hôn thương nghiệp cường cường sao?!

Tôi dụi dụi sống mũi đang ê ẩm.

Ở bên Lương Dực Thư ba năm, anh ta chưa từng nhắc đến chuyện gặp cha mẹ, hay đưa tôi về nhà cũ của họ.

Thực ra tôi mới là người không thèm về.

Ai thèm chứ!?

Cuộn chặt chăn lại rồi nằm xuống, gối đã ướt đẫm.

Tôi cố gắng hít lấy tin tức tố Alpha còn sót lại.

Thị giác bắt đầu mờ đi,

Cho đến khi hoàn toàn mất đi ý thức.

 

back top