TƯỞNG LÀ LIÊN HÔN CHÍNH TRỊ, KHÔNG NGỜ ĐƯỢC CƯNG NHƯ BẢO BỐI

Chương 31

Ánh mắt Nhan Tự nhanh chóng liếc Cố Tuy Yến một cái. Cố Tuy Yến căn bản không hề nhắc đến chuyện này với cậu. Cậu suy nghĩ, trả lời một chữ “Được.”

Sau đó rất lưu loát chuyển sang giao diện chương trình thực tế, chuyên tâm xem di động.

Cố Tuy Yến xử lý công việc rất nhanh, một giờ sau anh mới thở ra một hơi, xoa giữa hai lông mày.

Nhan Tự cũng nhìn theo. Cậu tắt di động, nhanh chân đi tới: “Ca ca, rất mệt sao?”

“Không có.” Cố Tuy Yến ngồi thẳng lại, khi đối diện với ánh mắt Nhan Tự thì biết ngay đối phương đang suy nghĩ gì. Anh hít một hơi: “Ngô Toàn nói với em rồi đúng không.”

Nhan Tự gật đầu, Cố Tuy Yến nắm lấy tay cậu. Không biết vì sao, Cố Tuy Yến rất thích nắm tay cậu, hình dáng tay họ chênh lệch rõ ràng, tay cậu có thể bị đối phương nắm chặt.

Nóng, khô ráo.

Lòng bàn tay đều đang đổ mồ hôi—

“Vậy em mở ngay bây giờ nha, hơn 10 giờ rồi.” Nhan Tự rút tay ra, sau đó nghiên cứu góc quay, thuận lợi mở livestream lên. Cậu là người mới, lần đầu tiên làm chuyện này, còn suýt chút nữa không cân chỉnh được, giao diện livestream vừa mở ra chính là cận mặt cậu.

“Trời ạ...” Nhan Tự yên lặng đưa điện thoại ra xa, sau đó dùng giá đỡ cân chỉnh xong: “Ca ca, được rồi.”

Nhan Tự vỗ vỗ vị trí bên cạnh, Cố Tuy Yến rất nhanh liền ngồi xuống, cùng cậu vào khung hình.

【 A a a là livestream, Yến Chi Hữu Tự ! 】

【 Tiểu Tự buổi vui vẻ, Cố tổng buổi vui vẻ! 】

【 Nhan Tự có biết chuyện ba mẹ cậu và anh cậu không? Có thể trả lời một chút không? 】

【 Lâu rồi không gặp nha Tiểu Tự! 】

Nhan Tự nhìn số người trong phòng livestream tăng vọt có chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh cậu lấy lại thần sắc như thường chào hỏi với mọi người: “Hôm nay mở livestream muộn như vậy cũng là muốn trả lời những vấn đề mà mọi người trên mạng rất tò mò.”

Ngô Toàn sau đó lại gửi cho cậu một văn kiện, bên trong đều là một số câu hỏi, Nhan Tự trong lòng đã sớm có câu trả lời.

“Tôi thật sự là con ruột nhà họ Nhan, Nhan Bỉnh là anh ruột tôi.” Lông mi Nhan Tự hơi rũ xuống, rất đúng lúc lộ ra vài phần đáng thương: “Nhưng họ đều không quá thích tôi.”

Nhan Tự nhích lại gần Cố Tuy Yến, có vài phần yếu thế: “Ba mẹ tôi kết hôn kết hôn chớp nhoáng...”

Cậu tóm tắt kể lại ân oán tình thù trong gia đình mình, cũng nói rõ ràng chuyện bắt nạt năm đó: “Là Nhan Bỉnh không thích tôi, dựng chuyện, cho nên tôi mới bị bắt nạt.”

Bình luận sớm đã nổ tung:

【 Người nào vậy, loại người này cũng xứng làm cha mẹ sao? 】

【 Nhan Bỉnh thật ghê tởm, còn làm bộ dáng trắng sáng thánh thiện, thật khiến người ta buồn nôn. 】

【 Tội nghiệp Tiểu Tự quá, mấy năm nay chịu khổ rồi. 】

【 Quả thực chính là cặn bã, tức ch.ết tôi rồi. 】

【 Hôn nhân mình không hạnh phúc, không kiềm chế được, còn đổ lỗi cho con cái, thật quá đáng. 】

Bình luận trôi rất nhanh, Nhan Tự sắp không thấy rõ phía trên là chữ gì, cậu chỉ thản nhiên cười: “Sau này kinh tế nhà họ Nhan có nguy cơ, tôi cũng liên hôn thương mại cùng ca ca.”

Cố Tuy Yến vẫn luôn ngồi bên cạnh Nhan Tự không hề hé răng. Anh có thể nhìn ra những thần sắc kia của Nhan Tự là giả vờ. Vốn dĩ anh còn vẻ mặt không bận tâm,nhưng nghe đến câu này thì hơi sốt ruột. Anh cau mày, quay đầu nhìn chằm chằm Nhan Tự: “Chúng ta kết hôn, hộ khẩu của em ở chỗ anh.”

“Là, nhưng liên hôn với—” Lời Nhan Tự khựng lại, cậu đã nhận ra điều gì đó, đỡ lấy cánh tay Cố Tuy Yến, ánh mắt nhìn vào di động: “Chúng ta là kết hôn.”

Nhấn mạnh: là kết hôn, hợp pháp có được không?

【 Vốn dĩ rất tức giận, thấy Cố tổng nhấn mạnh họ là kết hôn thì buồn cười. 】

【 Cố tổng: Tôi mới không thừa nhận chúng ta là liên hôn, chúng ta rõ ràng là thật lòng yêu nhau! 】

【 Hai người hôn một cái đi, coi như vì tôi. 】

【 Còn có hai ngày, còn có hai ngày là có thể thấy hai người ô ô ô. 】

Nhan Tự giải thích xong vấn đề gây tranh cãi thì định tắt livestream, đã khuya rồi nên ngủ.

“Vậy tôi tắt livestream nhé, mọi người ngủ ngon, buổi tối vui vẻ.”

Cố Tuy Yến cũng phất tay theo: “Tạm biệt, ngủ ngon.”

【 Được rồi, ngủ ngon. 】

【 Hai người nhất định phải hạnh phúc nha! 】

【 Nhất định phải hạnh phúc! +1】

Nhan Tự nhìn dòng chữ bình luận kết thúc vô cớ, có chút buồn cười nhếch môi, sau đó vươn tay tuyệt tình, tắt livestream.

“Em muốn đi tắm, em rất buồn ngủ.” Nhan Tự cụp mắt xuống: “Anh làm xong việc chưa?”

“Ừm.” Cố Tuy Yến đi theo Nhan Tự ra ngoài, anh chậm hơn Nhan Tự hai bước chân, tiện tay tắt đèn thư phòng.

“Anh cứ đứng ở chỗ này.” Nhan Tự chỉ một vị trí. Chờ Cố Tuy Yến đứng ổn định xong, cậu ôm quần áo đi vào phòng tắm.

Cậu sợ thật sự, cho dù biết Cố Tuy Yến đứng ở bên ngoài, cũng nhanh chóng tắm rửa. Giữa đường cũng không dám nhắm mắt lại, sợ mở mắt ra sẽ thấy thứ không tốt lành.

“Ca ca!” Nhan Tự lau tóc, sau đó mặc áo ngủ vào. Cậu vội vàng kêu một tiếng, nghe được Cố Tuy Yến trả lời mới mở cửa phòng tắm: “Em đánh răng một cái nhé, rất nhanh thôi!”

Cố Tuy Yến nghiêng người dựa vào một bên, nhìn dáng vẻ cẩn thận căng thẳng của Nhan Tự, nhịn không được cười rộ lên: “Lần sau còn xem phim kinh dị nữa không?”

Nhan Tự gật đầu. Cậu rửa mặt, sau đó lại xoa xoa mặt. Vừa định bước ra ngoài thì Cố Tuy Yến liền chen vào. Phòng tắm rất lớn, nhưng Cố Tuy Yến cũng rất to lớn, vừa đứng vào bên trong cố tình chen sát vào bên cạnh cậu, hư muốn ch.ết.

“Làm gì vậy?” Nhan Tự bị Cố Tuy Yến ôm trọn trong lòng. Cậu lùi về sau, ngẩng đầu nhìn thứ Cố Tuy Yến đang bóp ra trong tay, sau đó bị anh không chút lưu tình bôi thẳng lên mặt mình.

Nhan Tự phản kháng, nhưng thất bại.

Cậu ngoan ngoãn ngửa đầu để Cố Tuy Yến massage mặt cho mình. Cố Tuy Yến xoa xoa mặt cậu: “Có phải anh đã nói muốn em chăm sóc da mặt thật tốt không?”

Nhan Tự “Ừm” một tiếng, không phục.

“Tối qua anh thấy, một chút em cũng không dùng.” Cố Tuy Yến lại sấy khô tóc cho Nhan Tự, động tác anh mềm nhẹ: “Nếu đã như vậy thì anh tự mình động thủ vậy.”

Nhan Tự bĩu môi, nhưng nói gì. Chờ Cố Tuy Yến thu dọn xong, cậu lập tức chạy ra ngoài, cả người trượt thẳng vào trong chăn, không chút do dự.

Ánh mắt Cố Tuy Yến dịu dàng nhìn Nhan Tự, yên lặng thu dọn phòng tắm, sau đó đi vào tắm rửa. Động tác anh rất nhanh, quần áo vò qua loa quần áo rồi phân loại bỏ vào máy giặt, sáng mai phơi nắng là được.

“Ngủ rồi sao?” Cố Tuy Yến xong việc đi vào thì thấy người trên giường nằm ngay ngắn, xem ra đã ngủ say: “Sao lại che mặt.”

Cố Tuy Yến thả nhẹ động tác. Anh vừa nằm lên giường chuẩn bị kéo chăn thì đột nhiên bị người đó ngăn lại. Nhan Tự hai tay chống chăn, quỳ trên người Cố Tuy Yến, giống như mèo con ch.ó nhỏ hù dọa người: “A——!”

Tốt, Cố Tuy Yến không có phản ứng.

Mặt Nhan Tự lập tức sụp xuống, cậu lẩm bẩm, định xoay người đi xuống: “Không thú vị tí nào.”

Nhưng Nhan Tự không thể đi xuống. Cố Tuy Yến đè lại eo cậu, ánh đèn nhỏ lờ mờ chiếu sáng thần sắc anh. Đôi mắt anh rất trầm rất sâu, cứ như vậy dừng ở trên người Nhan Tự, giọng anh nhẹ xuống, âm cuối cong lên: “Sao lại không thú vị?”

“Cái này quá thú vị rồi.”

 

 

 

 

back top