Nhà hàng này là đồ ăn Trung Quốc, Nhan Tự cũng không quá đói, tốc độ ăn cơm rất chậm. Cậu gắp một miếng sủi cảo chiên: “Lát nữa em muốn đi tìm Thân Ngọc.”
“Người bạn đó của em...” Cố Tuy Yến nhanh chóng nhìn thời gian, được rồi, anh không thể đi theo.
“Anh đã cho người đi điều tra rõ mọi chuyện rồi, hôm nay anh phái một vệ sĩ đi theo em, phòng ngừa có bất cứ bất trắc nào.” Cố Tuy Yến lau miệng, “Vốn dĩ anh định đi cùng em gặp bạn em, nhưng công việc nhiều quá.”
“Không cần gặp.” Lời này Nhan Tự đáp rất nhanh, cậu nói xong còn chưa phản ứng lại, chờ phản ứng lại thì thấy Cố Tuy Yến rõ ràng ngơ ngác một chút.
Cố Tuy Yến “A” một tiếng, đáy mắt hiện lên vẻ mất mát: “Được rồi, vậy không gặp nữa.”
Nhan Tự nhanh như chớp đứng lên, đi đến bên cạnh Cố Tuy Yến, nhỏ giọng giải thích: “Em... Em chỉ có duy nhất một người thân này thôi.”
“Ừm.” Cố Tuy Yến đứng lên nắm lấy tay Nhan Tự. Anh không muốn Nhan Tự hạ thấp tư thái như thế. Yếu thế thì được, nhưng xem thường chính mình thì không được.
Cố Tuy Yến lắc lắc tay Nhan Tự, anh cũng chỉ là chọc ghẹo cậu: “Chẳng phải là chồng xấu cũng muốn gặp cha mẹ vợ sao? Em còn chưa hoàn toàn tiếp nhận anh, anh có thể lý giải, dù sao vốn dĩ cũng không phải là hai bên tình nguyện yêu nhau.”
Giọng anh trầm và nhẹ, ánh mắt gắt gao dừng trên người Nhan Tự: “Chờ khi nào em muốn cho anh gặp, thì đưa anh đi.”
“Hơn nữa anh không giận đâu, anh chỉ là trêu chọc em thôi.”
Cố Tuy Yến ôm Nhan Tự vào lòng, đưa người lắc lư: “Anh nào có lòng dạ hẹp hòi như vậy.”
Nhan Tự vốn định cọ cọ Cố Tuy Yến, nhưng ngoài miệng đều là dầu mỡ, chỉ có thể úp đầu vào n.g.ự.c Cố Tuy Yến, đụng nhẹ hai cái: “Ừm.”
“Em ăn no rồi, em có thể đi tìm Thân Ngọc không?” Nhan Tự ngửa đầu, mắt trông mong nhìn Cố Tuy Yến, trông vô cùng đáng thương.
Cố Tuy Yến thở dài một tiếng: “Đây là tự do của em, hiện tại là xã hội pháp chế, anh không làm chuyện phạm pháp.”
“Công dân tốt thủ pháp luật!” Nhan Tự giơ ngón cái lên với Cố Tuy Yến, sau đó nhanh chóng lau khô miệng, quay người đi luôn, “Em đi tìm Thân Ngọc đây, gặp lại sau.”
Cố Tuy Yến giở tay lên, kéo khóe môi cười: “Gặp lại sau.”
Trông thấy rồi đấy, đồ người xấu vứt bỏ chồng.
Cố Tuy Yến âm thầm thở ra một hơi, tiếp tục ngồi xuống ăn cơm, sau đó dặn vệ sĩ đi theo Nhan Tự từ xa.
Nhan Tự và Thân Ngọc đã hẹn trước, cậu bắt taxi đến, cả người bọc kín mít. Thân Ngọc giờ này mới vừa tan học, cậu chờ ở cổng trường đại học.
“Tiểu Tự!” Thân Ngọc bước nhanh chạy tới, ôm chặt Nhan Tự, “Cuối cùng cậu cũng tới!”
“Hôm nay cậu có phải đi làm thêm không?”
“Không đi.” Thân Ngọc lấy một viên kẹo từ trong túi ra nhét vào miệng, “Mình xin nghỉ rồi.”
“Sáng nay có người tới tìm mình, nói là Cố Tuy Yến phái tới, bảo chúng ta có thời gian rảnh thì nói chuyện chi tiết sau.”
Nói những lời này, ngữ khí Thân Ngọc vui vẻ rộn ràng. Cậu ta nhìn thoáng qua điện thoại, bước chân khựng lại: “#Nhan Bỉnh bị bắt#, Tiểu Tự, Nhan Bỉnh bị bắt rồi?”
“Ừm, sáng nay hắn ta tới tìm tớ, sau đó tớ báo cảnh sát.” Nhan Tự nói nhẹ nhàng bình thản, cậu vỗ vai Thân Ngọc, “Hắn tuyệt đối không có cách nào chuyển mình đâu!”
Thân Ngọc nhìn Nhan Tự một lượt, không thấy có vết thương nào mới âm thầm thở phào: “Vậy thì tốt rồi, mình xem hot search bên trong toàn là mắng.”
Đương nhiên cũng có fan Nhan Bỉnh bảo vệ, chẳng qua Nhan Bỉnh xảy ra chuyện, những nghệ sĩ gắn kết với hắn tự nhiên cũng không tránh khỏi bị liên lụy. Fan của các nghệ sĩ kia cũng theo đó mà mắng, Nhan Bỉnh trong chốc lát trở thành mục tiêu bị mọi người đòi đánh.
Còn có rất nhiều người tag chính thức chương trình 《 Hẹn Hò Chân Thật 》, nói nhanh chóng đổi người, bằng không kỳ tiếp theo sắp phát sóng rồi.
Trong đó cũng có người mắng Nhan Tự, đương nhiên người Cố Tuy Yến tìm cũng không phải tay mơ, đã sớm âm thầm tung ra tin tức nhà họ Nhan ngược đãi Nhan Tự. Trong lúc nhất thời cục diện rất hỗn loạn, hơn nữa Nhan Bỉnh bị bắt, lại càng chứng thực những lời đồn đại kia.
Nhan Tự nhìn thoáng qua thì không nhìn nữa, cậu định cùng Thân Ngọc đi xem phim, xem phim kinh dị.
“Mình hơi sợ.” Thân Ngọc ôm thùng bắp rang ngồi xuống bên cạnh Nhan Tự, Ánh sáng tối tăm khiến trong lòng họ đều hiện lên một tia sợ hãi ——
Cả hai đều không phải là người có lá gan lớn, nhưng lại ham ăn mà lại thích xem.
“Không sao, có tớ bảo vệ cậu.”
Nhan Tự tuyên bố hùng hồn trước khi bắt đầu, nhưng sau khi phim bắt đầu thì nhắm mắt suốt cả bộ. Cậu cũng cắn chặt răng mới không kêu lên, chờ phim kết thúc, bước chân cả hai đều lảo đảo.
“Mình nên về trường học.” Giọng Thân Ngọc đều yếu ớt, “Cậu về thế nào?”
“Cố Tuy Yến nhắn tin nói đến đón mình.” Nhan Tự vẫy tay với Thân Ngọc, “Cậu về cẩn thận, bái bai.”
Thân Ngọc gật đầu, quay người đi bắt xe buýt.
Nhan Tự nhìn theo Thân Ngọc rời đi, người vừa đi chỉ còn lại cậu, cậu bắt đầu sợ hãi. Bộ phim kinh dị kia quay rất tốt, cảm giác nhập vai quá mạnh,cứ như thể giây tiếp theo sẽ có quỷ bóp chặt cổ cậu muốn g.i.ế.c cậu.
Cậu lấy điện thoại ra, bắt đầu nhắn tin: 【 Ca ca chừng nào anh tới ạ? 】
Cố Tuy Yến: 【 Rất nhanh sẽ đến, sao thế? 】
Nhan Tự chọc chọc điện thoại: 【 Không có gì. 】
Cố Tuy Yến không trả lời nữa, Nhan Tự tìm một vị trí ngồi xổm xuống, nhưng một phút sau Cố Tuy Yến đã xuất hiện trước mặt cậu, còn... vỗ vỗ đầu cậu.
“Anh tới nhanh thật.”
Nhan Tự được Cố Tuy Yến kéo dậy: “Em tưởng còn phải đợi một lát nữa.”
“Nói rất nhanh thì sẽ không để em chờ lâu đâu.” Cố Tuy Yến sờ sờ mặt Nhan Tự, cũng may, không lạnh lắm. Anh bắt đầu hỏi thăm về bộ phim hôm nay, “Phim thế nào?”
“Hay.” Nhan Tự ngồi lên xe, sau đó xích lại bên cạnh Cố Tuy Yến, “Chỉ là phim kinh dị.”
“Em sợ à?” Cố Tuy Yến nhìn động tác của Nhan Tự, đáy mắt hiện lên ý cười, “Dựa sát như vậy cơ à.”
“Sợ.”
Nhan Tự vịn cánh tay Cố Tuy Yến, cậu cúi đầu, giọng nói có ý làm nũng: “Thật là đáng sợ, em sợ muốn ch.ết luôn.”
“Bạn em cũng sợ à?”
“Sợ chứ, bằng không chúng em làm sao là bạn bè.”
Bạn bè nhát gan cùng nhau.
“Buổi tối...” Ánh mắt Nhan Tự kiên định, thành khẩn, “Con quỷ trong phim kia chính là từ phòng tắm xuất hiện, anh có thể ở cạnh em không?”
Cơ thể Cố Tuy Yến đột nhiên cứng đờ, mặt anh không lộ ra: “Ở cạnh em tắm rửa, chúng ta cùng nhau à?”
“Không phải.”
Nhan Tự ho nhẹ một tiếng: “Đứng ngoài cửa đợi em là được.”
Cố Tuy Yến lại thả lỏng, giọng anh nghe không ra vẻ mất mát, nghiêm chỉnh nói: “Được.”
Được rồi…
Họ về đến nhà gần 9 giờ. Cố Tuy Yến còn có công việc cần giải quyết, Nhan Tự lại không dám tắm rửa một mình, liền bưng khay trái cây đến thư phòng để bầu bạn.
Cố Tuy Yến làm khẩu hình với Nhan Tự: “Anh xong ngay đây.” Anh nhếch môi cười một cái, sau đó liền dẹp đi ý cười, bắt đầu công việc.
Nhan Tự tìm một chương trình thực tế để xem. Chưa kịp bắt đầu, Ngô Toàn đã gửi tin nhắn: 【 Ban tổ chức chương trình hy vọng cậu có thể mở một buổi Livestream. 】
Cậu có chút khó hiểu: 【 Mở cái gì? 】
Ngô Toàn: 【 Nhà họ Nhan cũng bị phạt rồi, dính vào các vụ trốn thuế, bớt xén tiền lương công nhân, thậm chí còn có những hành vi phạm pháp khác. Cậu không thể không để người ta đoán già đoán non được. 】
Ngô Toàn: 【 Vừa lúc danh tiếng của cậu và Cố tổng đang cao, chi bằng nhân cơ hội này mở Livestream, nói rõ mọi chuyện, cũng là để tạo đà cho những bước tiếp theo. 】
Nhan Tự nhỏ giọng lẩm bẩm: “Livestream...”
Cậu gõ chữ: 【 Cố tổng biết không? 】
Ngô Toàn: 【 Anh ấy nói tùy ý cậu quyết định. 】
Tùy ý tôi quyết định…
