Bình luận bùng nổ:
【 Oa! Tôi có thể thấy nụ hôn đầu tiên của họ sao? 】
【 A a a hôn nhau mạnh cho tôi nhé! 】
【 Tổ chương trình xứng đáng được tung hô! Quá hạnh phúc. 】
Trên bình luận là một mảnh tường hòa, hai người trong cuộc lại có chút trầm mặc. Nhan Tự chọc chọc Cố Tuy Yến trước, cậu đè thấp giọng: “Có thể hôn.”
Hôn môi thì có gì to tát.
Cố Tuy Yến quay đầu nhìn về phía Nhan Tự, anh đột nhiên nhếch môi. Nhan Tự cũng theo đó đứng lên, ngồi trên đùi Cố Tuy Yến. Vừa ngồi lên, cậu liền sững sờ—
Dáng người Cố Tuy Yến rất đẹp, người cao lớn, trên đùi toàn là cơ bắp. Dưới đường cong hoàn mỹ... có thứ gì đó không thể xem thường đang đ.â.m vào m.ô.n.g cậu.
Cậu đột nhiên muốn che m.ô.n.g bỏ chạy, kích cỡ này hơi quá đáng, may mà hôm đó cậu không thực sự nếm thử, cậu sẽ sợ hãi.
“Cố Tuy Yến...” Giọng Nhan Tự rất thấp, cậu che lại micro, dùng tay nâng mặt Cố Tuy Yến, cậu hỏi: “Vì sao có phản ứng này?”
“Phản ứng sinh lý.” Trong mắt Cố Tuy Yến lộ ra một tia xin lỗi. Hai người đều che micro, bên bình luận căn bản không nghe thấy âm thanh.
【 Họ đang nói gì vậy? Nghe không thấy a a a a. 】
【 Cảm giác ánh mắt Cố tổng hơi kỳ quái, có phải cảm thấy quá nhanh không. 】
【 Vẫn nên để cặp đôi từ từ tiến triển đi, chuyện tình cảm không thể gấp được. 】
Cố Tuy Yến nắm lấy một tay Nhan Tự, anh nhìn chằm chằm đôi mắt Nhan Tự, lòng bàn tay anh đặt trên môi cậu: “Anh muốn hôn em.”
Nhan Tự hiểu ý Cố Tuy Yến. Cậu "Ừm" một tiếng qua khoang mũi, nhìn Cố Tuy Yến ngẩng đầu lên, hôn lên qua ngón tay cậu.
Tim họ đập đều có chút nhanh. Nhan Tự cũng không cảm thấy đây là tình yêu, nói đúng hơn hẳn là cũng là phản ứng sinh lý.
Cố Tuy Yến là nhà đầu tư của chương trình, quy tắc bị anh phá vỡ và bẻ lái, không ai dám nói gì.
【 Tuy rằng không hôn trực tiếp, nhưng cảm giác này thật gần quá đi. 】
【 Cố tổng nhắm mắt, anh ấy cho người ta cảm giác thật chân thành. 】
【 Tiểu Tự mở to mắt, cậu ấy vẫn luôn nhìn Cố tổng. 】
【 Cặp đôi ngốc nghếch quá, dễ thương quá đi. 】
“30 giây đã đến!” Tiểu Phúc kịp thời lên tiếng. Người Nhan Tự cũng theo đó tách ra. Cậu mím môi dưới, từ trên đùi Cố Tuy Yến xuống dưới ngồi vào một bên.
Ánh mắt cậu nhanh chóng lướt qua chân Cố Tuy Yến, may mà có cái bàn che.
“Oa, tuyệt vời!” Độ Âm dẫn đầu vỗ tay, nàng cười tủm tỉm nhìn Nhan Tự: “Độ đàn hồi rất tốt.”
Tiền Diên cũng nhìn qua, cười với Nhan Tự một cái.
Nhan Tự có chút hơi xấu hổ, cậu cúi đầu, thân mình nghiêng về phía Cố Tuy Yến, coi như đáp lại cho chủ đề này.
“Tốt, trò chơi chúng ta tiếp tục!”
Kim đồng hồ tiếp tục chuyển động, lần này dừng lại trước mặt Nhan Bỉnh. Tiểu Phúc nhìn Nhan Bỉnh: “Thật hay Thử thách?”
“Thật đi.”
“Được.” Tiểu Phúc bảo Nhan Bỉnh rút một lá, nàng lướt qua, mở lời: “Xin mời đọc đề bài lên.”
“Nói một chuyện đã lừa dối bạn đời.” Nhan Bỉnh thở dài, hắn nhìn về phía Phất Tức, nghiêm túc nói: “Tôi là cố tình tiếp cận cậu, chứ không phải là ngẫu nhiên gặp được.”
Lời này vừa nói xong, những người xung quanh lập tức hò hét, bình luận cũng nở rộ: 【 A a a a a cặp đôi này chính là tuyệt vời nhất! 】
【 Trước đó đã có một chị nói rằng Tiểu Bỉnh là cố tình làm thế!】
【 A a a a hôm nay quá hạnh phúc! 】
Nhan Tự ngồi một bên, cậu hai tay nâng chén trà, vẻ mặt nhàm chán nhìn Nhan Bỉnh.
Cố Tuy Yến nửa che chở Nhan Tự, tay anh nhéo nhẹ vành tai Nhan Tự, coi như trấn an.
“Tốt, làm chúng ta xem người may mắn tiếp theo là ai.” Tiểu Phúc lại một lần chuyển động đĩa quay, kim đồng hồ nhanh chóng xoay vài vòng, cuối cùng dừng lại trước mặt Cố Tuy Yến.
“Là Cố tổng.” Tiểu Phúc cười rộ lên: “Thật hay Thử thách?”
Cố Tuy Yến nghĩ nghĩ: “Thật đi, người yêu của tôi đã chọn Thử thách, vừa lúc ghép đôi.”
“Được.”
Tiểu Phúc bảo Cố Tuy Yến rút một lá: “Xin mời đọc đề bài.”
“Cùng bạn đời trên giường thích nhất dùng tư thế gì?” Cố Tuy Yến "À" một tiếng, anh mở tay ra: “Tôi không biết.”
Nhan Tự mím môi dưới, cảm thấy có chút buồn cười, cậu nhìn về phía máy quay cũng theo đó gật gật đầu.
Hoàn toàn là chồng hát vợ theo.
Tiểu Phúc đắc ý cười một tiếng: “Vậy đề mục này đổi cách nói đi, hy vọng dùng tư thế gì nhất?”
【 Tiểu Phúc quá tuyệt vời! Đề tài này quá hot. 】
【 Đoán mò là từ sau tới. 】
【 A a a a a …cũng có thể a... 】
【 Lòng người hoang mang. 】
Cố Tuy Yến khẽ cười một tiếng, anh nhanh chóng liếc mắt nhìn Nhan Tự, thấy cậu không có phản ứng gì mới mở lời: “Chính diện đi.”
“Tôi có lẽ muốn nhìn mặt đối phương.”
Đôi mắt Nhan Tự thoáng trừng lớn hơn một chút, ánh mắt lẳng lặng nhìn chằm chằm Cố Tuy Yến, thích chính diện sao...
Cậu đối với chuyện này dục vọng không cao, thật đúng là không nghĩ tới những chuyện này.
【 Chính diện... 】
【 Lại thêm một cái bóp cổ nữa! 】
【 Tôi cảm giác Cố Tuy Yến rất thích chơi kiểu khống chế. 】
【 Họ phải diễn cảnh này cho tôi xem, bằng không tôi không tin. 】
Đề tài trên bình luận đều rất hạn chế độ tuổi, Cố Tuy Yến và Nhan Tự lại không có phản ứng quá khác, nhưng Nhan Tự biết. Cậu nghiêng dựa vào lòng Cố Tuy Yến, có thể rõ ràng cảm nhận được phản ứng của đối phương.
Kích thích quá... Rất cộm người.
Các lượt chơi tiếp theo đều không trúng Nhan Tự và Cố Tuy Yến, ngược lại thường xuyên trúng Tiền Diên và Sở Ức. Họ cũng nói rất nhiều chuyện, ví dụ như họ từ nhỏ nương tựa lẫn nhau, sau này Tiền Diên được người thân tìm thấy, nhưng người thân lại khinh thường Sở Ức. Gia đình Tiền Diên rất giàu có, dẫn đến việc họ xa cách hai năm. Sau này Tiền Diên chạy thoát khỏi sự khống chế, nói gì cũng không muốn tách ra nữa.
Tiểu Phúc cũng hỏi vì sao không kết hôn, Sở Ức nói anh còn chưa chuẩn bị sẵn sàng, lo lắng sẽ làm lỡ dở Tiền Diên.
Yêu thì cũng yêu đến tận xương tủy, tự ti cũng tự ti đến tận đáy lòng. Tiền Diên thì không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn Sở Ức. Yêu đến cuối cùng là bao dung, hiển nhiên Tiền Diên đã làm được.
Sau khi trò chơi Thật hay Thử thách kết thúc, đến nhiệm vụ tiếp theo. Hôm nay tổ chương trình không chuẩn bị hành hạ họ quá mức, hơn nữa còn để họ tự nấu ăn.
“Vốn dĩ chúng tôi chuẩn bị để các vị đi lên núi hái nguyên liệu nấu ăn, nhưng ý tưởng này đã bị bác bỏ.” Đạo diễn âm thầm nhìn Cố Tuy Yến một cái: “Cho nên nguyên liệu nấu ăn buổi trưa sẽ do tổ chương trình cung cấp.”
“Là anh không cho phép sao?” Nhan Tự chọc chọc cánh tay Cố Tuy Yến, cậu lại nắm lấy ống tay áo lắc lắc.
Cố Tuy Yến gật đầu, vẻ mặt thản nhiên: “Đúng vậy, anh không muốn có bất cứ chuyện nguy hiểm nào xảy ra.”
Anh nói xong liền bảo Nhan Tự đến một bên ngồi xuống. Tám người này có ba người biết nấu cơm: Cố Tuy Yến, Sở Ức, và Nhan Bỉnh. Tổ chương trình cho họ một cái nồi to, yêu cầu họ tự đốt củi lửa.
“Tôi sẽ đốt cái nồi này!” Sở Ức chủ động gánh vác nhiệm vụ nhóm lửa. Cố Tuy Yến và Nhan Bỉnh phụ trách xào rau.
