Toàn thân nóng ran khó chịu, đang lục tung nhà Cố Minh Trình tìm thuốc hạ sốt thì cửa mở, Cố Minh Trình và Tạ Húc lần lượt bước vào.
Tôi tủi thân tiến lên, nắm lấy tay Cố Minh Trình đặt lên trán tôi: "Ông xã, tôi bị sốt rồi, giúp tôi tìm thuốc hạ sốt đi."
Bàn tay mát lạnh áp vào trán rất dễ chịu, tôi thoải mái thở dài một tiếng, nắm lấy bàn tay kia cùng đặt lên má.
Tạ Húc kinh ngạc nhìn tôi: "Cậu vào bằng cách nào?"
"Vào bằng mật mã chứ sao, ngày sinh nhật của tôi, ông xã đã nói, sau này tất cả mật mã đều là ngày sinh nhật của tôi."
"Cậu thật sự là Lục Chu?" Tạ Húc hỏi.
"Đúng vậy, lần trọng sinh này, tôi còn đổi tên lại rồi!" Tôi nhếch môi, cười ngọt ngào với Cố Minh Trình.
Mắt anh ấy đỏ hoe, ngón tay run rẩy: "Cậu nói cậu trọng sinh? Thật sự là A Chu sao?"
Tôi điên cuồng gật đầu: "Ừ ừ ừ! Ông xã nhận ra tôi rồi sao?!"
Mặc dù hiện tại tôi càng ngày càng giống bản thân trước đây, nhưng dù sao cũng là c.h.ế.t đi sống lại, Cố Minh Trình khó chấp nhận cũng là chuyện thường.
Tôi đang định tiếp tục thì điện thoại của Tạ Húc đột nhiên reo lên, cậu ta cau mày nói: "Là điện thoại của Lục Hi."
Giây tiếp theo, giọng Lục Hi truyền đến từ điện thoại: "Húc ca, anh có đang ở cùng Minh Trình ca không? Lục Chu mất tích rồi, có lẽ cậu ta đi tìm Minh Trình ca! Cậu ta là con trai ruột mà ba mẹ tôi mới tìm về mấy ngày nay, ghen tị vì tôi được ba mẹ và anh trai yêu thương hơn. Cậu ta còn nói Minh Trình ca sẽ yêu cậu ta từ cái nhìn đầu tiên! Cậu ta là một kẻ điên, tôi đoán cậu ta muốn lấy lòng Minh Trình ca, thay thế tôi liên hôn với nhà họ Cố! Nếu cậu ta có ở chỗ các anh, nói gì cũng đừng tin! Cậu ta là người không từ thủ đoạn nào để đạt được mục đích! Ba mẹ đã quyết định đưa cậu ta về quê rồi!"
Tạ Húc tắt điện thoại ngay lập tức.
Cố Minh Trình máy móc rút tay khỏi mặt tôi.
Tạ Húc giận dữ: "Cậu là người nhà họ Lục? Nhà họ Lục vì muốn liên hôn với Minh Trình mà mấy năm nay cứ bám riết không buông. Con trai mới của nhà họ Lục, cậu còn đổi tên? Chơi lớn ghê ha! Nói, ai cung cấp tài liệu cho cậu, để cậu giả mạo Lục Chu! Nói đi!"
Tôi nhìn Cố Minh Trình, gấp gáp nói: "Tôi thật sự là Lục Chu!"
"Lục Chu, cậu có biết ba năm nay có bao nhiêu người tiếp cận Minh Trình và nói mình là Lục Chu không?!"
"Lúc đầu anh ấy còn tin, sau đó phát hiện tất cả đều là đồ lừa đảo! Cậu có biết cảm giác hy vọng rồi lại tuyệt vọng là gì không? Đồ lừa đảo nhà cậu, mau cút đi!"
Tạ Húc nói xong đẩy tôi một cái.
Tôi lảo đảo, vừa định mở miệng thì mắt tối sầm, ngã gục xuống.
"Giả vờ à?" Tạ Húc dùng chân đá tôi, thấy tôi không phản ứng, cậu ta cúi xuống xem, càng nhìn càng ngạc nhiên: "Giống thật!"
"Này, tỉnh dậy." Cậu ta đẩy vai tôi, mu bàn tay vô tình chạm vào má tôi: "Hít, nóng quá, sốt đến ngất rồi?"
"Minh Trình, làm sao bây giờ? Đưa cậu ta đến bệnh viện không?" Tạ Húc hỏi.
Cố Minh Trình lạnh lùng nhìn tôi: "Không cần, cậu đi trước đi. Lát nữa cậu ta tỉnh lại, tôi phải hỏi rõ cậu ta là ai phái đến, phẫu thuật thẩm mỹ ở đâu, mà dám giả mạo Lục Chu, còn giả giống đến vậy!"
