TRỌNG SINH THÀNH THIẾU GIA THẬT NHÀ HÀO MÔN KHÔNG ĐƯỢC CHA MẸ THƯƠNG YÊU,

Chương 5

Cơ thể này quả thật quá yếu.

Chỉ ngâm mình trong hồ bơi một lát, ngày hôm sau đã bị sốt.

Chỉ là, hôm nay là tiệc sinh nhật của Lục Hi, không ai quan tâm đến tôi.

Tuyến thể sau gáy có chút ê ẩm, tin tức tố cũng không ổn định vì sốt, tôi xịt rất nhiều thuốc ngăn chặn, thay quần áo rồi ra khỏi cửa.

Bộ quần áo này là một chiếc áo khoác bóng chày màu đen. Tôi đã tìm rất lâu mới thấy một chiếc giống hệt cái tôi từng mặc hồi đại học, không biết Cố Minh Trình còn có ấn tượng không.

Phòng tiệc rất lớn, người đến cũng rất đông, mắt tôi dán chặt vào cửa ra vào, không bỏ sót bất kỳ ai bước vào.

Cố Minh Trình, tôi đã nhìn thấy anh ấy.

Ba năm trôi qua, anh ấy càng thêm trưởng thành.

Khí chất Alpha đỉnh cấp bao quanh anh ấy, khiến tôi nhất thời cay xè khóe mắt.

Ông xã, thật lâu không gặp.

Có lẽ là tâm linh tương thông, giây tiếp theo, anh ấy nhìn về phía tôi.

Chưa kịp chào hỏi, một Omega vội vã đi về phía anh, cầm ly rượu, mất thăng bằng suýt chút nữa đổ rượu lên người anh.

Trò cũ rích như vậy, không ngờ bây giờ vẫn còn người dùng.

Không hề nghĩ ngợi, tôi cũng vọt về phía Cố Minh Trình, nhanh hơn cả Omega kia, nhào vào người anh. Omega kia vì sự xuất hiện đột ngột của tôi mà bối rối, thế mà lại đổ cả ly rượu vang dọc theo cổ tôi.

Rượu lạnh lẽo hoàn toàn đổ lên tuyến thể của tôi, rồi chảy vào cổ áo. Lạnh nóng đan xen, tôi run rẩy vì lạnh.

Tay tôi cũng ôm lấy eo Cố Minh Trình.

Vòng eo của anh được áo vest tôn lên rất đẹp, khiến người ta không kìm được muốn sờ thêm vài cái. Nhưng chưa kịp làm gì tiếp thì Cố Minh Trình đã lạnh mặt đẩy tôi ra.

Nhưng ngay khi nhìn thấy khuôn mặt tôi, anh ấy đứng sững lại tại chỗ, đồng tử đầy vẻ kinh ngạc, bàn tay đang nắm cổ tay tôi khẽ run rẩy.

Tôi nháy mắt với anh ấy.

Tạ Húc, người đi cùng Cố Minh Trình, trợn tròn mắt: "Lục Chu, cậu không phải c.h.ế.t rồi sao?"

Tôi vẫy tay với cậu ta: "Tạ Húc, lâu rồi không gặp."

Cố Minh Trình run lên bần bật, kéo tôi đi thẳng vào căn phòng bên cạnh.

Lục Hi ở phía đó nhanh chóng bước tới, tôi khiêu khích liếc nhìn cậu ta một cái.

Cậu ta gọi: "Minh Trình ca!"

Cố Minh Trình kéo tôi vào phòng.

Tạ Húc chặn Lục Hi ở cửa: "Lục thiếu gia, xin dừng bước."

 

back top