Trọng Sinh, Mỹ Nhân Ốm Yếu Được Đại Gia Hào Môn Nuông Chiều

Chương 67

Giọng nói đó, nghe thôi là biết có bao nhiêu uất ức.

Tuyệt nhiên không còn vẻ thản nhiên như lúc ở trước mặt Vương Lâm Hải nữa.

Nghe thấy giọng cậu, đầu dây bên kia im lặng hai giây. Ngay sau đó, âm thanh hậu trường biến mất, hẳn là Cố Yến Kinh đã rời khỏi phòng họp.

Lâm Tự Bạch chỉ nghe thấy anh khẩn trương nói: “Làm sao vậy?”

“Anh xem trên mạng đi.”

Lâm Tự Bạch phát hiện cáo trạng với Cố Yến Kinh như vậy thật sự rất sảng khoái, kiếp trước sao lại không nghĩ ra chứ.

Cố Yến Kinh nghe những lời này liền nhíu mày.

Anh lên mạng xem, sau khi nhìn thấy nội dung bên trong, trực tiếp nói với Lâm Tự Bạch:

“Tiểu Ngư, em đang ở nhà sao?”

Lâm Tự Bạch gật đầu: “Vâng ạ.”

Cố Yến Kinh chỉ nói: “Chờ một chút, anh về ngay đây.”

Chỉ năm chữ ngắn ngủi, Lâm Tự Bạch nghe thấy mà khóe miệng cong lên. Xem ra đây cũng không hẳn là chuyện xấu, à không, ít nhất Cố Yến Kinh không tăng ca nữa.

“Ừm.”

Cậu khẽ ừ một tiếng, giống như một chú mèo con được vuốt ve, ngay cả âm cuối cũng mang theo vẻ làm nũng.

Dặn dò vài câu, Cố Yến Kinh cuối cùng cũng ngắt điện thoại.

Nghe tiếng tút tút của điện thoại, Lâm Tự Bạch thở phào nhẹ nhõm. Cậu vùi mặt vào đệm sofa, rồi lại cầm sách lên đọc.

Còn về cái hot search bôi nhọ kia, Lâm Tự Bạch nhớ rõ kiếp trước nó cũng bị gỡ rất nhanh, kiếp này hẳn là cũng tương tự thôi.

Cùng lúc đó, trong văn phòng tổng tài ở tầng cao nhất của trung tâm thành phố, không khí có chút áp lực. Cố Yến Kinh đứng trước cửa sổ kính lớn, mọi thứ bên dưới cửa sổ trở nên thật nhỏ bé.

Sau khi ngắt điện thoại của Lâm Tự Bạch, trên mặt anh không còn vẻ ôn hòa nào nữa, chỉ còn lại sự sắc bén, lạnh lùng.

Lúc này, anh ấn nút gọi, nói với thư ký bên ngoài: “Lý Hàn, vào đây một chút.”

Thư ký nhanh chóng bước vào văn phòng.

Điện thoại của Cố Yến Kinh sẽ không được mang vào phòng họp, vừa rồi cũng là hắn ta thấy hot search và vừa lúc nghe thấy điện thoại của thiếu gia Lâm, nên vội vàng đưa vào.

“Cố tổng,” hắn ta cung kính nói.

“Liên hệ đội ngũ chuyên nghiệp, xử lý tin đồn trên mạng, đồng thời truy tìm nguồn gốc. Yêu cầu phải điều tra ra nguồn gốc, đường truyền của ảnh chụp gốc và video hiện trường hoàn chỉnh.”

Cố Yến Kinh nói xong một cách bình tĩnh rồi bổ sung: “À đúng rồi, tìm ra kẻ đứng sau giật dây.”

“Vâng, Cố tổng.”

Thư ký không hỏi lại, lập tức đi làm.

Hiệu suất làm việc của hắn ta rất cao, nói đúng hơn, kỳ thật vẫn là tiền làm việc hiệu suất rất cao.

Rất nhanh, hắn ta đã gửi một báo cáo hoàn chỉnh cùng với tệp video lên máy tính của Cố Yến Kinh.

Cố Yến Kinh mở video, đây là đoạn được vô tình quay lại bởi một nhân viên công tác tại chỗ.

Trong hình ảnh, anh rõ ràng thấy cái giá đã đột nhiên ngã xuống như thế nào, và đã cứng rắn nện vào cánh tay Lâm Tự Bạch ra sao.

Cậu cau mày suốt cả quá trình mà không rên một tiếng, ngay cả khi về nhà cũng không nói chuyện này với anh.

Cố Yến Kinh tuy biết cậu vì cứu người mà bị đập, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên anh xem video.

Thư ký có thể thấy sắc mặt Cố Yến Kinh hiện tại rất tệ. Những người quen thuộc anh đều biết, khi anh có vẻ mặt này thì tuyệt đối không được chọc vào.

Thư ký quen biết anh lâu như vậy, tổng cộng chỉ thấy vài lần.

Lúc đó, hắn ta run rẩy thầm nghĩ, những chuyện tin đồn kia quả thật không phải vô căn cứ.

Chỉ có thể nói những người đó cảm ơn xã hội pháp trị hiện tại đi, nếu không họ đã sớm bị Cố Yến Kinh x.ử t.ử róc thịt.

Ngay sau đó, hắn ta xem xét báo cáo điều tra. Căn cứ vào báo cáo, dòng tiền của các tài khoản marketing phát tán tin đồn gần đây có thể truy ngược đến một người mua nào đó.

Vị trí của người mua hiển thị ở một biệt thự cao cấp nào đó tại Tây Giao.

Đôi mắt Cố Yến Kinh híp lại. Đó là một bất động sản của nhà họ Cố. Theo anh biết, hiện tại chủ nhà là Cố Dư Phong.

Tình hình vừa xem đã hiểu ngay.

Ánh mắt Cố Yến Kinh hoàn toàn lạnh xuống. Anh hạ lệnh:

“Đi liên hệ cơ quan chính phủ và nền tảng để làm sáng tỏ.”

Còn về Cố Dư Phong… cũng cần phải trả giá.

Phía dưới các tài khoản marketing bịa đặt bị hạn chế bình luận, chỉ chọn được vài cái:

[Thật không ngờ anh ta lại là người như vậy]

[Cô gái thật thảm quá]

[Sụp đổ với tôi]

[Chống lại nghệ sĩ thấp kém được không]

Những bình luận ác ý đồng nhất này, tạo ra một trận gió tanh mưa máu.

Ngay cả Kỷ Ninh và Thẩm Trì Dã—những người lên tiếng bênh vực Lâm Tự Bạch—cũng bị họ gắn mác giúp kẻ ác.

Chỉ tiếc là họ đã quên rằng fan của Kỷ Ninh và Thẩm Trì Dã cũng không dễ chọc. Vừa trêu chọc như vậy, đã châm ngòi cho một cuộc hỗn chiến giữa nhiều bên.

Khi bão dư luận bên ngoài ngày càng nghiêm trọng, một video hoàn chỉnh đã được phơi bày trước tầm nhìn của mọi người.

Chỉ thấy trong video, cái giá đột ngột lật đổ và đổ ập về phía cô gái.

Cô gái không kịp né tránh, đúng vào khoảnh khắc sắp bị cái giá đập trúng, một cánh tay của Lâm Tự Bạch chắn ngang trước mặt cô, gánh chịu tất cả sức nặng quan trọng của cái giá.

Và cánh tay cậu, cũng đỏ lên với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.

Bình luận nháy mắt bùng nổ:

[Ô ô nhìn là thấy đau rồi]

[A a tôi thật sự chịu không nổi, mấy cái tài khoản marketing đó bị bệnh hả, rốt cuộc ai đang bịa đặt!]

[Vừa rồi nghẹn c.h.ế.t tôi, không cho bình luận, tôi đã cảm thấy có vấn đề với mấy cái bình luận ác ý được chọn lọc kia rồi]

[Bịa đặt không tốn tiền, bác bỏ tin đồn chạy gãy chân]

Lại có người nhớ đến buổi livestream trước đó:

[Tôi biết ngay mà, tôi đã nói là trạng thái của Bạch Bạch trong buổi livestream hôm đó không đúng, hóa ra còn có chuyện này]

[Tôi nhớ ra rồi, hôm đó cậu ấy trông quá yếu ớt]

[Nhưng may mắn là có chồng dỗ dành, hôm đó chồng chắc đau lòng lắm]

[Ơ? Lẫn vào bình luận kỳ quái rồi kìa]

[Không kỳ quái đâu nha, đây là siêu thoại “Bạch Ngọc Kinh “ của chúng tôi, xin hãy quan tâm nhiều hơn!]

Một số người qua đường vì tò mò đã nhấn vào, sau đó vì những sản phẩm quá giới hạn trong siêu thoại mà đồng loạt bày tỏ sự kinh ngạc.

Vở kịch hài hước này theo kết thúc lớn của Hàn Nha Loạn hôm nay đã lên đến đỉnh điểm.

[ Nước mắt tôi không đáng tiền: ” Ý Nan Bình “ A a a biên kịch ông không có tâm! Ai cho ông viết ch.ết Chúc Dư [khóc ngất] ]

[ Người qua đường Giáp: Biên kịch ông tới đây, ta đảm bảo không đánh ông. Dựa vào cái gì đối xử với Chúc Dư như vậy, cả đời anh ta vì nước vì dân cúc cung tận tụy dốc hết tâm huyết mà sao lại c.h.ế.t như thế! Sao lại thảm như vậy chứ]

[ Người qua đường Ất: Nước mắt của tôi không phải là nước mắt, là nước hồ Namtso (ý là nước nhiều không tả xiết)]

[ Editor : Editor đã online! Chúc Dư Lý Triệt HE (kết thúc hạnh phúc), cut theo hướng CP, mau đi xem!]

[ Phụ nữ lý trí: Kỳ thật CP Lý Triệt và Chúc Dư tôi thật sự không đẩy được. Nhân vật Chúc Dư mang màu sắc bi kịch quá, khiến tôi không thể quên được nguồn gốc của tất cả bi kịch đều đến từ nhà họ Lý. Có thể nói bi kịch của Chúc Dư lại tình cờ bị Lý Triệt hưởng thụ, thật sự quá đáng.]

[ Tỷ muội thật dám nói ] [ Đồng ý (điểm) ] ...

[ Người qua đường Mậu: Mẹ tôi hỏi tôi vì sao trong nhà không có khăn giấy, tôi nói nước mắt tôi vì người đàn ông này mà chảy khô rồi. Thật sự không ai thấy Lâm Tự Bạch bản thân cậu ấy giống với nội tâm của Chúc Dư sao, cậu ấy diễn thật sự quá hay.]

[ Cuối cùng cũng có người nói ra, tôi cũng cảm thấy vậy]

[ +1 ]

[ +1 ]

[ +10086 ]

[ +12138 ]

 

 

back top