TRỢ LÝ VỪA CÂM VỪA ĐIẾC CỦA SIÊU SAO HÀNG ĐẦU

Chương 2

Tôi vẫn đẩy cậu ta ra.

Cậu ta bắt đầu nhíu mày, bực bội nói: “Để tôi ôm một lát đi, tôi mệt quá.”

Nhưng khi tay cậu ta vô tình chạm vào chỗ đó của tôi.

Không khí ngưng đọng trong một khoảnh khắc.

Mắt cậu ta nhìn chằm chằm vào tôi.

Cậu ta nắm chặt cổ tay tôi.

Lên tiếng một cách lạnh lẽo.

“Anh, c.h.ế.t tiệt, cương lên à?”

Cậu ta đột ngột mở to mắt bật dậy.

“Anh bị làm sao thế?”

Tôi vô cùng khó xử, mặt nóng ran, đứng dậy ôm quần.

Không dám nhìn thẳng vào cậu ta.

Cậu ta nghi ngờ nhìn tôi: “Anh, c.h.ế.t tiệt, là gay, đúng không?”

Tôi lắc đầu, kinh hãi nhìn cậu ta.

Cậu ta lập tức đạp tôi văng ra xa.

Đúng lúc đó, chân tôi bị cậu ta gối tê cứng.

Giờ tôi không thể đứng dậy được.

Tôi chỉ có thể cúi gằm mặt đầy xấu hổ, một tay xoa bóp đùi, cầu mong chân nhanh hết tê.

Nhanh chóng thoát khỏi môi trường khiến tôi thấy ngạt thở này.

Cậu ta biết rồi!

Tôi là đồng tính!

Cậu ta vốn kỳ thị đồng tính đến vậy, chắc chắn sẽ sa thải tôi.

“Nói đi, Trịnh Dư!”

“Anh rõ ràng biết tôi kỳ thị đồng tính, vậy mà anh lại là gay, thật c.h.ế.t tiệt, ghê tởm, giờ anh còn quỳ ở đây làm gì?”

“Cút ngay cho tôi, tôi không muốn nhìn thấy anh.”

“Anh vừa nãy còn sờ chân tôi!”

“Anh, c.h.ế.t tiệt, có ý đồ với tôi phải không!”

Tôi lắc đầu lia lịa.

Tôi rất muốn trốn đi.

Nhưng chân tôi tê liệt, tôi cố gắng đứng dậy, rồi lại ngã.

Tôi chỉ có thể bò như con rùa đến chỗ huyền quan.

Mặt mũi cả đời mất hết rồi.

“Anh cứ ở đấy đi, tôi đi là được chứ gì!”

Cậu ta cầm áo khoác, xỏ giày rất nhanh.

Cánh cửa rầm một tiếng đóng lại.

Chân tôi vẫn còn tê.

Tôi tựa vào cửa huyền quan, nhìn xuống quần mình.

Thẫn thờ.

 

 

 

back top