Tôi dùng mối quan hệ của mình, điều tra về thân thế hắn.
Gia đình đơn thân, mẹ bệnh nặng, đang nằm viện, cần một khoản tiền lớn để phẫu thuật.
Ha, điểm đột phá đã đến.
Tôi hẹn hắn ra, đặt một hợp đồng thực tập trước mặt hắn.
Vị trí là trợ lý riêng của tôi.
“Lương năm ba mươi vạn, ngoài ra, tôi sẽ lo toàn bộ chi phí phẫu thuật của mẹ cậu.”
Tôi thoải mái dựa vào ghế sofa, vắt chân chữ ngũ, chờ hắn quỳ xuống cảm ơn tôi rối rít.
Hắn nhìn hợp đồng, im lặng rất lâu.
Lâu đến mức tôi tưởng hắn lại muốn nói về cái gọi là tình yêu chó má gì đó, rồi tôi có thể dùng tiền để sỉ nhục hắn một trận.
Cuối cùng, hắn ngẩng đầu lên, hỏi tôi: “Tôi cần làm gì?”
Giọng hắn rất bình tĩnh, không có vẻ kích động hay tủi nhục như tôi tưởng tượng.
“Làm trợ lý cho tôi,” Tôi nhếch mép, nở một nụ cười ác ý, “Và, tránh xa em trai tôi, để nó hoàn toàn hết hy vọng.”
“Được.”
Hắn đồng ý.
Đồng ý nhanh hơn tôi tưởng rất nhiều.
Chút mặc cảm tội lỗi vì đã chia rẽ đôi tình nhân trong lòng tôi, ngay lập tức tan biến.
Xem kìa, cái gọi là tình yêu đích thực gì chứ, trước mặt tiền bạc và hiện thực, chẳng đáng một xu.
