"Thẩm Từ, kỳ phát tình của cậu sắp đến rồi. Vì Pheromone của cậu bị rối loạn, nếu không tìm một Alpha, lần phát tình này sẽ rất khó vượt qua."
Bác sĩ do Hiệp hội Omega phái đến cầm tờ kết quả kiểm tra nhìn tôi đầy nghiêm trọng, bên cạnh, bố tôi cũng lo lắng không thôi.
Bố nói: "Con trai Alpha nhà chú Trương rất tốt, có thời gian con đi gặp cậu ấy đi."
Bác sĩ nói: "Bên Hiệp hội có những Alpha nghĩa vụ rất tốt, có thể hỗ trợ bất cứ lúc nào."
Tôi cười nhẹ và nói lời cảm ơn: "Gần đây con cần phải đi công tác ở hành tinh Reil, đợi con về rồi nói cũng chưa muộn."
Omega không có Pheromone sẽ không ảnh hưởng đến người khác trong kỳ phát tình, cùng lắm là tự mình khó chịu thôi, không có gì to tát.
Dưới ánh mắt không đồng tình của bố, tôi bước lên hành trình đến hành tinh Reil.
Hành tinh Reil nổi tiếng nhất với công nghệ robot sinh học của họ.
Tần Phong là thiếu tướng được yêu thích nhất, đương nhiên không thiếu robot sinh học mô phỏng anh.
Nhưng tôi không ngờ lại có nhiều như vậy.
Có robot mặc đồng phục, có robot mặc vest, thậm chí có robot không mặc gì.
Dưới ánh mắt của vô số "Tần Phong", mặt tôi hơi ửng hồng.
Tôi không nghĩ đến những thứ khác, tôi chỉ muốn Tần Phong bầu bạn với tôi, dù là giả.
Ông chủ bên cạnh nhìn tôi với vẻ mặt của người từng trải, ông kéo tôi lại.
"Đây là loại mới nhất được nghiên cứu và phát triển, cậu sờ thử cơ n.g.ự.c này đi, rồi xem kích cỡ này nữa."
Tay tôi bị ông chủ ép đặt lên khối cơ n.g.ự.c nóng bỏng, ngước mắt lên thấy đôi mắt Tần Phong đang mỉm cười đầy thâm tình.
Tim tôi đập rất nhanh, tôi rụt tay lại nhanh như chớp.
"Tôi không có ý đó... Tôi..."
Ông chủ có lẽ nghĩ tôi là một người làm bộ làm tịch.
"Không mua thì đừng có sờ lung tung!" Ông chủ ghét bỏ kéo tôi ra khỏi cửa hàng.
Tôi buồn bã tiếp tục đi về phía trước, một người đàn ông da đen chặn đường tôi.
Anh ta nói sẽ bán robot sinh học Tần Phong với giá thấp.
"Tôi đảm bảo nó không kém gì những cửa hàng kia đâu, chỉ là con robot của tôi bị thương một chút, tôi bán cho cậu một trăm Tinh tệ thôi."
Thấy tôi do dự, người đàn ông da đen vội vàng nói: "Ba mươi được không? Mua không lỗ mà cũng không lãng phí."
Tôi cảm thấy nếu tôi còn chần chừ nữa, anh ta có thể sẽ tặng không tôi.
"Được, nhưng anh phải đảm bảo là hàng thật." Dịch vụ hậu mãi của robot sinh học rất quan trọng, thông thường chi phí bảo trì còn lớn hơn chi phí mua.
Người đàn ông da đen đáp lại với vẻ hiển nhiên.
"Cậu cứ yên tâm, tôi lấy đâu ra hàng giả cho cậu chứ!"
Người đàn ông da đen lẩm bẩm nhỏ: Hàng giả không cần chi phí sao? Nhưng câu này tôi không nghe rõ.
Lúc đó tôi thật sự không hiểu được ý nghĩa sâu xa của câu nói này.
