QUAY VỀ NĂM BẠN TRAI MƯỜI CHÍN TUỔI, TÔI SẼ LÀM MỌI CÁCH ĐỂ BÙ ĐẮP TIẾC NUỐI CỦA HẮN

Chương 4

Lúc Quý Vị cứu tôi về, nói muốn làm "thẻ cơm dài hạn" của tôi, tôi đã từng hỏi hắn tại sao.

Hắn nói, "Bởi vì tôi thích, trái tim tôi thích em, cơ thể tôi cũng thích em."

"Chỉ cần là em, tôi đều rất thích."

Những lời đường mật này của Quý Vị, lúc đầu tôi không tin một chút nào.

Nhưng hắn không hề tức giận, ngược lại còn đối với tôi càng thêm nghiêm túc và chu đáo.

Mỗi lần hắn đi làm việc bên ngoài về, hắn đều tắm rửa sạch sẽ rồi mới chịu nắm tay, ôm tôi.

Có lần tôi cao hứng muốn đến công ty tìm hắn, lại không ngờ nhìn thấy cảnh tượng tàn nhẫn mà thuộc hạ của hắn đang xử lý.

Phát hiện ra tôi, ánh mắt lạnh lẽo đầy uy h.i.ế.p của hắn lập tức lộ ra sự hoảng loạn.

Quý Vị đã phải an ủi tôi ròng rã mấy ngày, sợ rằng sẽ gây ám ảnh cho tôi, khiến tôi chán ghét hắn.

Sau đó tôi quay lại công ty, nơi đó đã bị dỡ bỏ, biến thành một khu vực họp mặt rộng rãi và sáng sủa, bên cạnh còn đặt những chậu hoa cỏ tôi yêu thích.

Hắn hiểu sở thích của tôi, tôn trọng và ủng hộ mọi ý tưởng của tôi.

Cuối cùng, hắn còn vì muốn bảo vệ tôi mà đã giao cả tính mạng của mình cho tôi.

Tình yêu Quý Vị dành cho tôi, mãnh liệt nhưng lại ấm áp, vô thanh.

Sự tự tin vào tình yêu của hắn, là do hắn từng chút từng chút xây đắp nên, đã không thể thay đổi được nữa.

Tôi nhìn Quý Vị đang nhìn thẳng về phía trước, dùng hai tay ôm lấy mặt hắn và hôn lên.

Hắn giơ tay định đẩy tôi ra, nhưng bị tôi nắm chặt.

Tôi dẫn bàn tay phản kháng của hắn, từ n.g.ự.c tôi từ từ di chuyển xuống eo tôi.

Cho đến khi hắn không còn giãy giụa nữa, tôi mới chậm rãi buông ra.

Lúc này, ánh mắt Quý Vị đã không còn kiên định. Tôi vừa cúi mắt, hắn cũng theo ánh mắt tôi nhìn xuống.

Lần này, mặt hắn lại càng đỏ hơn.

"Trai — thẳng, là thẳng ở chỗ nào?"

Lời nói dối của Quý Vị bị tôi vạch trần, xấu hổ và tức giận, hắn đứng dậy thu dọn đồ đạc định bỏ trốn.

"Cậu đúng là bị bệnh, gặp tôi hai lần là hôn hai lần, giờ còn đuổi đến tận ký túc xá trường tôi."

"Bên ngoài có nhiều người tốt hơn tôi, cậu nhiều tiền như vậy chơi với họ chẳng phải tốt hơn sao, tôi không rảnh."

Miệng hắn nói không ngừng, nhưng mắt lại không dám nhìn tôi lấy một cái.

Cuối cùng hắn gấp chiếc máy tính cũ kỹ lại, vác cặp sách vội vàng rời đi.

Sống chung với hắn nhiều năm như vậy, tôi quá hiểu hắn rồi.

Những hành động nhỏ này đều là biểu hiện của việc Quý Vị nói một đằng, lòng một nẻo.

Tôi cầm điện thoại lên, chuyển cho Quý Vị một vạn tệ.

Mấy ngày trước hắn đã cho tôi hết mọi thông tin liên lạc của hắn rồi.

"Vừa nãy tôi thấy máy tính của cậu rồi, cậu còn giúp người ta viết bài tập để kiếm tiền à."

"Cậu giúp tôi viết đi, người khác trả bao nhiêu tôi trả gấp đôi."

 

back top