NHÂN NGƯ THAY EM GÁI GẢ CHO ÔNG XÃ GIAO NHÂN TÀN BẠO

Chương 11

An Miểu không nói chuyện với chúng tôi được bao lâu thì bước đi lảo đảo.

Ngày hôm sau, sau khi Cố Vân Xuyên đi làm, An Giang Thành và Lương Vi lấy cớ nhà có việc, yêu cầu tôi lập tức về nhà một chuyến.

Quả nhiên, An Miểu cũng có mặt.

Cô ta hùng hổ chất vấn tôi, "Nói Cố Vân Xuyên rất đáng sợ sẽ ăn thịt anh là lừa người đúng không?

"Không ngờ anh trông có vẻ thật thà, tâm cơ lại sâu đến vậy, vừa gả qua thấy Cố Vân Xuyên đẹp trai lại có tiền là động lòng rồi đúng không, lại còn nghĩ ra lý do này để muốn chiếm anh ta làm của riêng!"

An Giang Thành và Lương Vi, một người chân hơi khập khiễng, một người tay bó nẹp, hai người muốn nói lại thôi.

"Miểu Miểu à, ba mẹ thấy Cố Vân Xuyên cũng đáng sợ lắm..."

An Miểu phát ra tiếng kêu chói tai, "Đáng sợ chỗ nào? Ba mẹ không thấy lúc ăn cơm hôm qua, anh ta đối xử với An Dư dịu dàng đến mức nào sao!

"Con mặc kệ, con phải đổi lại!"

An Giang Thành cũng bị An Miểu chọc giận, hiếm khi nổi giận với cô ta, "Hồ đồ! Bây giờ con đổi lại, là muốn cả nhà cùng c.h.ế.t sao?"

An Miểu lại đảo mắt, một tay kéo tôi qua.

"Nghe nói bệnh của bà ngoại anh đã được chữa khỏi rồi, vậy anh dẫn bà ấy bỏ trốn đi, bọn tôi có thể đưa hai người đến một nơi mà Cố Vân Xuyên không bao giờ tìm thấy được.

"Dù sao anh không chạy, Cố Vân Xuyên sớm muộn gì cũng sẽ phát hiện anh là con trai, đến lúc đó anh vẫn phải chịu khổ thôi.

"Đề nghị của tôi thế nào, anh về suy nghĩ kỹ đi."

Tôi biết An Miểu đang có ý đồ gì, đợi tôi bỏ trốn rồi, cô ta nói gì trước mặt Cố Vân Xuyên cũng không quá đáng.

Lỡ như cô ta nói tôi tham lam tài sản của tộc người cá, dùng thủ đoạn đê hèn thay cô ta gả qua, thì Cố Vân Xuyên nhất định sẽ rất buồn.

Nhưng, tôi không muốn Cố Vân Xuyên buồn.

Tôi tâm trạng rối bời trở về nhà, vừa nghĩ đến việc Cố Vân Xuyên phát hiện thân phận con trai của tôi, nhất định sẽ đuổi tôi đi, có lẽ còn trực tiếp ăn thịt tôi nữa, lòng tôi lại nghẹn lại.

Tôi đột nhiên nhận ra, tôi đã coi Cố Vân Xuyên là người bạn thân nhất rồi.

Vì vậy, tôi không chấp nhận được việc cắt đứt quan hệ với người bạn thân nhất.

Buổi tối, Cố Vân Xuyên sau hơn một tháng lại đưa cuốn tiểu thuyết đó ra trước mặt tôi.

"Cá nhỏ ngoan ngoãn đã học được nhiều chữ rồi, tối nay có thể kiểm tra thành quả rồi."

Tôi cầm lấy sách lật xem, phát hiện quả nhiên mình có thể đọc được một cách miễn cưỡng.

Chỉ là đọc được một lúc, tôi lại thấy có điều không ổn.

Trong sách viết căn bản không phải là một chàng trai và một cô gái, mà là hai chàng trai!

Tôi kinh ngạc!

Hai chàng trai sao có thể yêu nhau!

Sao có thể sau khi tan học cùng nhau đến khách sạn làm... làm cái chuyện đó!

Tôi ném cuốn sách đi, trừng mắt lên tiếng tố cáo tác giả tiểu thuyết.

"Tác giả này viết bậy, con trai đương nhiên phải yêu con gái rồi, hai người con trai sao có thể... sao có thể như vậy!?"

Ánh mắt Cố Vân Xuyên tối sầm lại, mặt vô cảm nhìn chằm chằm vào tôi.

"Em nghĩ— con trai và con trai không thể sao?"

Tôi bị ánh mắt của Cố Vân Xuyên làm cho sợ hãi, nhưng vẫn dùng nhận thức sống hai mươi ba năm của mình, yếu ớt đáp lại anh ta.

"Đương nhiên rồi, con trai đương nhiên phải yêu con gái, kết hôn với con gái chứ!

"Con trai và con trai... đáng sợ quá!"

Cố Vân Xuyên im lặng vài giây, buông tay ôm tôi ra, xuống giường bảo người giúp việc dọn dẹp một phòng ngủ khác.

 

back top