NGHE TIN BỊ HỦY HÔN, BETA CHẶN ĐƯỜNG ANH TRAI CỦA CHỒNG SẮP CƯỚI NGAY TRƯỚC BỘ QUÂN SỰ

Chương 1

Túi đào tôi đang xách trên tay rơi xuống, lăn lóc khắp mặt đất.

Tim tôi đập thình thịch, vội vàng ngồi xổm xuống, cuống cuồng nhặt đào.

Chuyện gì đang xảy ra thế này?

Trong mắt mọi người, tôi – một beta bình thường, kết hôn với em trai anh ta – một alpha cấp B bình thường, là vừa đẹp đôi.

Anh ta tham gia vào làm gì?

Tuy nhiên, họ nghĩ là chuyện của họ.

Tôi muốn là chuyện của tôi.

Bản thân tôi chưa bao giờ nghĩ mình thua kém alpha một bậc.

Dù sao thì, alpha và omega đều quá rắc rối.

Trước đây, nhóm học tập của tôi, ngoại trừ tôi ra thì toàn là alpha và omega, khiến cho trong suốt mấy năm trời, chỉ có mình tôi tham gia 100% vào các bài tập nhóm.

Họ hôm nay đau đầu sốt nóng, ngày mai là kỳ mẫn cảm hay kỳ phát tình, ngày mốt lại thân thể yếu ớt.

Từng người từng người một, toàn là đồ vô dụng.

Nhưng cuối cùng, khi tôi đậu vào trường quân sự với thành tích thủ khoa toàn khối, tôi vẫn phải cảm ơn sự vô dụng của họ.

Chỉ là, tôi đăng ký vào ngành Dược lý, vì tôi nghĩ sau này thừa kế xưởng dược, ngành Dược lý là phù hợp nhất.

Nếu đổi sang Chế tạo Cơ giáp, tuy tôi thích, nhưng...

Triệu Đoạt ngồi xổm xuống trước mặt tôi, giúp tôi nhặt đào.

"Thích ăn đào à?"

Tôi gật đầu, "Thích."

Tôi không có tật xấu gì, chỉ có một, là miệng ham ăn.

"Nếu cậu thích, thì hãy vào Bộ Quân sự. Hậu viện của Bộ Quân sự trồng mười cây đào, cậu muốn ăn lúc nào cũng có."

Tay tôi đang nhặt đào khựng lại.

Bây giờ trái cây đắt kinh khủng, túi đào này đã ngốn hết tiền sinh hoạt một tháng của tôi.

Nếu Bộ Quân sự có cây đào thì...

"Còn có lê, mơ, táo, măng cụt. À, đúng rồi, còn có một vị Thiếu tướng vì quá thích sầu riêng mà trồng mấy cây sầu riêng nữa."

Tôi nuốt nước bọt, "Tôi đồng ý với điều kiện của anh. Nhưng nếu tôi học ngành Chế tạo Cơ giáp, thì làm sao tôi thừa kế xưởng dược?"

Anh ta xoa đầu tôi, "Ngốc à, cậu thuê người bên Dược lý học, bảo họ làm việc cho cậu thôi, xưởng dược đó là của cậu, mọi lợi nhuận đều là của cậu. Hơn nữa, tôi đã xem qua thành tích của cậu, cả Dược lý, Chế tạo Cơ giáp và Chỉ huy của cậu đều đứng đầu toàn trường. Nếu cậu có thời gian và sức lực, việc học thêm vài chuyên ngành cùng lúc cũng không thành vấn đề."

"Vào Bộ Quân sự, khắp nơi đều là chuyên gia. Phó viện trưởng Viện Nghiên cứu Y tế là chuyên gia Dược lý, Tổng chỉ huy Bộ Tư lệnh Chiến đấu—chắc cậu biết—cũng là một beta. Nếu cậu muốn học hỏi thêm, hoàn toàn có thể giao lưu với họ, tôi có các mối quan hệ."

Tim tôi rung động.

Nhưng cả hai chuyên ngành anh ta vừa nói đều có chuyên gia ở đó, vậy còn...

"Thế Trung tâm Chế tạo Cơ giáp thì sao? Ai là chuyên gia?"

Triệu Đoạt hắng giọng, "Tôi."

Tôi: ...

"Nói trắng ra, tôi và em trai tôi cùng cha khác mẹ, vốn dĩ tôi cũng không thích nó, nên tôi sẽ gây áp lực để họ giao xưởng dược cho cậu."

"Còn về ngành Chế tạo Cơ giáp, là vì tôi tiếc tài, cậu thực sự có thiên phú trong lĩnh vực này, không đến chế tạo cơ giáp thật sự đáng tiếc. Cậu cũng biết Chế tạo Cơ giáp là điểm yếu của đất nước chúng ta, đang cần gấp nhân tài trong lĩnh vực này, tốt nhất là do chính chúng ta bồi dưỡng."

"Về phần kết hôn, chỉ là để giúp nhà cậu và nhà tôi giữ thể diện thôi, họ không cần mặt mũi, tôi thì vẫn cần.

"Đây là đôi bên cùng có lợi."

...

Mười phút sau, tôi bị anh ta dụ dỗ đến mức gật đầu.

Anh ta nói đúng, Chế tạo Cơ giáp là một ngành học rất khó, thực hành lại càng khó hơn, nên nếu học thành tài, chắc chắn có thể đóng góp lớn cho đất nước.

Xưởng dược dù sao tôi cũng chỉ vì muốn kiếm tiền, để người khác kinh doanh cũng tốt.

Chỉ là, lúc này tôi vẫn chưa biết, Triệu Đoạt cái đồ khốn này đã giăng bẫy cho tôi từ đầu, mà tôi lại ngu ngốc tự chui vào.

 

back top