GIẾT CHẾT MỘT ĐÓA HOA

Chương 19

Hàn Đình đem Chúc Xuân Hòa mang về nhà mình, tiêm thuốc an thần cho Chúc Xuân Hòa, an ủi xong, Hàn Đình nhận được điện thoại cầu tình của cha mẹ một trong những Alpha kia.

Đại học Thủ Đô Tinh hành động rất nhanh, vừa mới đưa ra quyết định, sau lưng cha mẹ đã nhận được thông báo thôi học.

Hàn Đình tùy tay bật lên tư liệu một Alpha trong đó, hóa ra là nhà họ Vương.

Giọng Vương phụ Vương mẫu ban đầu còn rất bình thản, nhưng trước sau không nhận được hồi đáp của Hàn Đình, bọn họ rốt cuộc nhận ra tâm Hàn Đình tựa băng cứng lạnh lẽo.

Vương Mẫu tê thanh kiệt lực rống lên với hắn: “Hàn tổng! Ông đây là qua cầu rút ván! Con trai chúng tôi rõ ràng chính là dựa theo yêu cầu của ông đi làm, ông dựa vào cái gì ——”

“Ừm?” Hàn Đình cắt đứt giọng nói bi phẫn muốn c.h.ế.t của bà ta: “Vương phu nhân, cơm có thể ăn bậy, lời nói cũng không thể nói bậy nha.”

Bọn họ giống như bị bóp chặt cổ gà, đột nhiên vô pháp phát ra bất kỳ âm thanh nào.

Hàn Đình tinh tế vuốt ve vết thương trên mặt Chúc Xuân Hòa, một đám ngu xuẩn được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều, lại dám giấu hắn làm những động tác nhỏ này.

“Có thời gian này tới tìm tôi, chi bằng xem xem cổ phiếu nhà các người rốt cuộc đã rớt bao nhiêu đi.”

Điện thoại bị bỗng nhiên cắt đứt. Hàn Đình hờ hững gửi tin nhắn cho Thân Danh, yêu cầu hắn nhanh chóng đoạn tuyệt toàn bộ hợp tác với ba nhà Alpha kia.

Đột nhiên nhận được mệnh lệnh của lão bản, Thân Danh chỉ cảm thấy không thể hiểu được, nhà cung ứng tốt lại nói đoạn liền đoạn, thật sự sẽ không xảy ra chuyện sao?

Ngay sau đó, Hàn Đình ném cho hắn một phần danh sách mới, bảo hắn đi tìm người ký lại hợp đồng.

Thân Danh nhìn thấy tiền thưởng mới trong thẻ ngân hàng, đem toàn bộ lời thô tục hóa thành một câu: “Tốt lão bản, không thành vấn đề lão bản.”

Hàn Đình quay người trở về phòng, nhìn Chúc Xuân Hòa giờ phút này. Anh ngủ rất say, lông mi run rẩy, hô hấp gầy yếu.

Hàn Đình cẩn thận xem xét vết trầy xước nhỏ trên mu bàn tay anh, nhẹ nhàng đụng vào liền có thể đổi lấy Chúc Xuân Hòa một chút run rẩy không tự nhiên.

Thật đáng thương a... Hắn cảm thấy mỹ mãn khảy tóc mái trên trán Chúc Xuân Hòa, nụ hôn nóng bỏng hạ xuống trên đôi mắt anh. Cứ như vậy vẫn luôn ở bên cạnh tôi đi. Hàn Đình nghĩ.

Hắn cũng không để ý việc nuôi một con cún con đáng thương trong thời gian dài.

Chúc Xuân Hòa một giấc ngủ đến ngày hôm sau giữa trưa, mò mẫm từ trên giường bò dậy muốn đi tìm Hàn Đình, cửa phòng bị người đẩy ra.

Ánh sáng trong khoảnh khắc chiếm đầy đôi mắt anh. Hàn Đình đi vào bên trong cánh cửa kéo rèm cửa sổ ra thay anh.

Chúc Xuân Hòa nhìn về phía người đàn ông đứng bên cửa sổ: “Hàn Đình.” Hàn Đình đi đến bên cạnh anh ôm lấy vai anh, ôn nhu dò hỏi anh ngủ ngày hôm qua thế nào.

Chúc Xuân Hòa gật gật đầu, tràn đầy ỷ lại chui vào lồng n.g.ự.c Hàn Đình.

“Hàn Đình.” Anh lại gọi, ngữ khí ngọt ngào, vết thương trên mặt, trên tay đều đã được Hàn Đình xử lý sạch sẽ.

Hàn Đình ôm anh ngồi trở lại trên giường: “Cần tôi giúp cậu xin nghỉ một đoạn thời gian dài không? Ra ngoài giải sầu.”

Chúc Xuân Hòa liên tục lắc đầu: “Không sao đâu mà, không đến mức cần xin nghỉ.”

Hàn Đình miễn cưỡng đồng ý thả anh trở lại trường học tiếp tục đi học, lại đưa ra yêu cầu mới: “Vậy cậu dọn qua đây đi, ở cùng tôi.”

Chúc Xuân Hòa hơi hơi trừng lớn đôi mắt. “Cậu ở ký túc xá như vậy tôi không yên tâm. Phòng ngủ các cậu khẳng định sẽ đổi bạn cùng phòng mới, vạn nhất bạn cùng phòng mới lại như vậy thì sao?”

Hắn đưa ra lo lắng của mình, lại nhéo má Chúc Xuân Hòa: “Hơn nữa cậu nhóc này, chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu. Cậu có biết không, ngày hôm qua tôi nhận được điện thoại trường học các cậu lúc đó sợ hãi đến mức nào.”

Chúc Xuân Hòa thấy rõ nỗi sầu lo giữa mày Hàn Đình, vội vàng xin tha với hắn.

Bị ấn ở trên giường hôn đến thất điên bát đảo xong, mơ mơ màng màng đáp ứng muốn cùng Hàn Đình sống chung.

“Tôi phải trả cho ngài bao nhiêu tiền thuê nhà đây? Hàn tiên sinh.” Anh nhẹ nhàng hỏi.

Hàn Đình từ trong tay biến ra một quả đồng xu may mắn: “Liền dùng cái này để làm trao đổi đi.”

Anh dùng một quả đồng xu đổi lấy một mái ấm từ Hàn Đình.

Sự kiện bắt nạt ở Đại học Thủ Đô Tinh vì Hàn Đình ở phía sau thêm dầu vào lửa, trong một đoạn thời gian ngắn càng lúc càng lớn, thậm chí lan truyền lên mạng.

Dựa vào lực lượng của cư dân mạng, hành động trước kia của ba Alpha kia đều bị từng cái phơi bày ra ánh sáng.

Hóa ra Chúc Xuân Hòa cũng không phải là người bị hại duy nhất, bọn họ từ lúc còn rất nhỏ đã cùng nhau chơi, cùng nhau bắt nạt bạn học, thậm chí còn đã từng làm hành vi cưỡng bách Omega.

Mọi người đều nói họ là nhân tra, là bại hoại, là sỉ nhục. Những người thân bại danh liệt vô pháp tiếp tục ở lại Long Hối Thành chỉ có thể kẹp chặt cái đuôi chạy trốn.

Chúc Xuân Hòa xin ngoại trú rất nhanh đã được vị chủ nhiệm khoa sứt đầu mẻ trán kia đồng ý, tâm tình vui sướng chụp tờ phê duyệt cho Hàn Đình xem.

Vào một ngày cuối tuần bình thường, Chúc Xuân Hòa thu thập xong toàn bộ hành lý cùng với chính mình cùng nhau đưa vào trong nhà Hàn Đình.

Leng keng, leng keng, chuông cửa vang lên. Khuôn mặt tươi cười xán lạn của Chúc Xuân Hòa xuất hiện sau thùng hành lý: “Hàn tiên sinh, có chuyển phát nhanh của ngài, mời ký nhận.”

Hàn Đình không nói gì, giúp anh đem thùng hành lý dọn vào trong nhà sau, bắt lấy tay Chúc Xuân Hòa ấn anh ở trên ván cửa.

Nụ hôn vừa hung vừa gấp rơi xuống trên môi Chúc Xuân Hòa. Anh bị hôn đến mơ mơ màng màng, hai tay cuốn lấy cổ Hàn Đình.

“Ký nhận xong.” Dòng khí mơ hồ trôi vào lỗ tai hắn. Chúc Xuân Hòa nhịn không được cười. Anh đầy cõi lòng chờ mong, anh lòng tràn đầy vui mừng.

 

 

back top