GẶP LẠI SAU BA NĂM, TÔI TRÔNG THẢM HẠI CÒN ANH ĐÃ THÀNH CÔNG RỰC RỠ

Chương 13

Rời khỏi Tạ Tắc Dũ, cơ thể tôi suy yếu với tốc độ cực nhanh.

Lâm Mộ tìm tôi muốn phát điên lên.

Sau này biết tôi ở chỗ Tạ Tắc Dũ, anh ấy mắng anh ấy cả đêm.

"Cậu không nói chuyện của tôi cho anh ấy biết chứ?"

Lâm Mộ đau buồn gật đầu: "Không."

"Vậy thì tốt."

Tôi có thể yên tâm mà c.h.ế.t theo cái kết đã định.

Mỗi ngày đều trôi qua rất khó khăn, ngay cả đi trên mặt đất bằng phẳng cũng sẽ ngã, còn vô cớ chảy m.á.u mũi, không cách nào cầm được.

Thường xuyên đau đớn suốt cả đêm.

Lâm Mộ vô cùng lo lắng chuyển đến ở cùng tôi.

Thấy các triệu chứng của tôi, lại lo lắng đến mức thức trắng đêm.

Tôi cười an ủi anh.

Tuy nhiên may mắn thay, nỗi đau này sắp kết thúc rồi.

Và sẽ không còn gặp Tạ Tắc Dũ nữa.

Cái c.h.ế.t đến không hề bất ngờ.

Tôi vừa đi ra phố, chuẩn bị mua cho mình và Lâm Mộ một cốc đồ uống nóng.

Đột nhiên đầu óc choáng váng, thất khiếu bắt đầu chảy máu, tôi ngã thẳng xuống đất, mất đi ý thức.

Chỉ vỏn vẹn ba phút, tôi hoàn toàn không còn liên quan gì đến thế giới này nữa.

Những người xung quanh hoảng sợ, vội vàng gọi 115 (số cấp cứu).

Nhưng chẳng ích gì.

Giọng nói của Hệ thống vang lên trong đầu tôi.

[Chúc mừng Ký chủ, không hoàn thành nhiệm vụ một cách trọn vẹn, cốt truyện còn xảy ra sự chệch hướng nghiêm trọng, sẽ tiến hành trừng phạt cậu trong thời gian ba tháng. Trong thời gian này cậu không thể quay về thế giới cũ, phần thưởng sẽ bị hoãn lại.]

Hệ thống rất lạnh lùng vô tình, luôn làm việc theo kiểu công tư phân minh.

Nhưng cũng đã ở bên nhau mấy năm, tôi vẫn nói một câu: "Được thôi, thống, hình phạt là gì vậy?"

Hệ thống không trả lời trực tiếp, nhưng tôi nhanh chóng biết được.

Tôi không thể thoát ly, mà phải tiếp tục ở lại thế giới này dưới hình thái linh hồn.

Sau khi chết, tôi lơ lửng phía trên t.h.i t.h.ể mình.

Nhìn những người qua lại, bày tỏ sự tiếc nuối về cái c.h.ế.t đột ngột của tôi.

Sau đó, tôi thấy Lâm Mộ vội vã chạy đến.

 

 

back top