Là giới tính mà cuộc sống hàng ngày dễ bị tin tức tố quấy nhiễu nhất, thậm chí rất dễ bị tổn thương không thể cứu vãn về thể chất vì điều đó, học viện định kỳ tổ chức các buổi tọa đàm chuyên đề cho học sinh Omega.
Từ việc hiểu rõ sinh lý đến quy hoạch nghề nghiệp tương lai, các chủ đề được đề cập rộng rãi, nhằm mục đích giúp các Omega tuổi dậy thì giải tỏa thắc mắc.
Việc trà trộn vào loại tọa đàm này không hề khó đối với Kiều Quân.
Mọi người đều biết, Beta là một viên gạch, có thể xếp vào bất cứ nơi nào cần. Những hoạt động như thế này rất cần tình nguyện viên, và thích hợp nhất không ai khác ngoài học sinh Beta.
Trước đây Kiều Quân thường xuyên l.à.m t.ì.n.h nguyện viên, không vì gì khác ngoài thù lao. Làm tình nguyện viên một ngày đủ tiền cơm cho anh vài ngày.
Giờ đây, cảnh còn người mất, anh không còn là Beta nữa.
Kiều Quân chột dạ sờ vào miếng dán ức chế được Phương Phùng hữu nghị cung cấp ở sau cổ, không biết mình làm công bao lâu nữa mới có thể trả nổi món nợ này.
Hàng cao cấp không giống loại bình thường, đã qua một tuần vẫn chưa lộ ra bất cứ dấu vết nào.
Nhưng bác sĩ đã thông báo rất rõ ràng, anh hiện tại vẫn đang trong giai đoạn phát triển chậm. Chờ đến khi thật sự chuyển hóa thành công, muốn che giấu cũng không che giấu được.
Ngày chuyển hóa giống như Thanh kiếm Damocles treo lơ lửng trên đỉnh đầu Kiều Quân, bao phủ anh trong bóng tối. Cuộc sống hàng ngày tưởng chừng bình thường nhưng lại ngập tràn nguy cơ.
Mọi thứ đều thúc giục Kiều Quân phải tìm ra một biện pháp khả thi trước khi điều đó xảy ra.
Bước đầu tiên là phải tìm hiểu sâu sắc xem một Omega chân chính sống như thế nào trong xã hội này.
Thật không dám giấu giếm, Kiều Quân đã l.à.m t.ì.n.h nguyện viên nhiều lần như vậy, nhưng chưa từng nghiêm túc lắng nghe nội dung tọa đàm.
Nếu hỏi anh về thông tin liên quan đến Omega, một Beta chỉ có thể ấp úng nói ra những kiến thức cơ bản ai cũng biết, trong đó có lẽ còn mang theo một phần định kiến.
Trước khi tọa đàm bắt đầu, các học sinh sẽ được phát cuốn sách nhỏ in nội dung giảng giải tuyên truyền tương ứng.
Sau khi Kiều Quân phát xong sách cho các Omega khác, trong tay anh vừa vặn còn thừa lại một cuốn, đúng ý anh.
Chủ đề hôm nay là Kỳ Phát Tình của Omega.
Từ góc độ bình thường mà phân tích, lứa Omega này đã gần trưởng thành, sắp nghênh đón kỳ phát tình, là thời điểm cực kỳ dễ dàng nếm trái cấm.
Một khi học sinh ỷ vào tuổi trẻ, mù quáng hành động theo dục vọng, kết hợp bừa bãi với Alpha, người chịu tổn thương nặng nề nhất, hậu quả không thể cứu vãn nhất, thường thường đều là Omega. Do đó, không thể không thận trọng đối đãi.
Từ góc độ khác, thật khó để không liên tưởng đến vụ bê bối tình yêu thầy trò Alpha-Omega bị trường học đè xuống gần đây, nhưng thực tế đã lan truyền khắp học sinh.
Vì chuyện này, nhà trường dường như càng quyết tâm nghiêm ngặt điều tra các quan hệ Alpha-Omega không trong sáng.
Nếu lúc này anh bị bại lộ, anh chắc chắn sẽ bị thôi học, kết quả tốt nhất cũng là phải lùi lại một năm tốt nghiệp.
Kiều Quân vô thức siết chặt cuốn sách trong tay, những trang giấy hơi cứng bị anh làm nhăn nhúm.
Chỉ còn chờ vài tháng nữa là có thể lấy được bằng tốt nghiệp. Anh tuyệt đối không thể để mọi nỗ lực “kiếm củi ba năm thiêu một giờ”.
Biện pháp tốt nhất là lấy được bằng tốt nghiệp rồi mới đi đăng ký thân phận Omega, như vậy mới sẽ không chậm trễ kế hoạch học đại học của anh.
________________________________________
Căn cứ theo đề nghị của Phương Phùng, nên cố gắng giảm bớt tần suất mời Tòng Diêm và Lệ Kiêu đến ký túc xá của họ.
Hai người đó đều là Alpha cấp bậc không thấp. Mặc dù Kiều Quân hiện tại không có đặc điểm sinh lý Omega rõ ràng, nhưng khoảng cách quá gần, tiếp xúc quá nhiều, khó tránh khỏi hai người này phát hiện ra điều gì đó.
Tuy đều là bạn thân cùng chơi, nhưng chuyện này quá nhiều người biết cũng không tốt.
Kiều Quân suy nghĩ xong cảm thấy rất tán thành, Phương Phùng biết thì thôi, anh không muốn để những người bạn thân khác biết về sự thay đổi này của mình, quá mức xấu hổ. Anh gật đầu đồng ý: “Chỉ cần hai chúng ta biết là được rồi.”
Vì thế, những buổi tối sau này Tòng Diêm và Lệ Kiêu muốn tới tìm Kiều Quân uống trộm rượu và đánh bài, Kiều Quân đều ho khan hai tiếng, lấy lý do kỳ thi giữa kỳ sắp đến, cần nghiêm túc ôn tập công việc để từ chối.
Tòng Diêm và Lệ Kiêu đương nhiên không tin, nhưng khi anh nói câu đó, Phương Phùng lại ở bên cạnh cười như không cười.
Hai người họ có nhiều lời trêu chọc đến đâu cũng không dám làm loạn trước mặt đại thiếu gia.
Họ chỉ dùng ánh mắt giao tiếp, chất vấn Kiều Quân tại sao lại ruồng bỏ liên minh bạn thân. Lệ Kiêu càng lộ ra vẻ mặt “Tôi đã sớm biết hai người có vấn đề”.
Kiều Quân đáp lại hắn bằng vẻ mặt “Tư tưởng cậu quá xấu xa”.
________________________________________
Nói đến tiết Thể dục, mặc dù ba giới tính sẽ cùng nhau học, nhưng việc quy hoạch sân vận động bên ngoài có cân nhắc đến việc duy trì khoảng cách Alpha-Omega. Khu vực hoạt động của hai giới tính đều ở trong phạm vi không bị ảnh hưởng lẫn nhau.
Beta thì thoải mái hơn, đi lại ở đâu cũng được.
Hôm nay sân bãi bên khu Omega quá chật chội, giáo viên của họ chỉ có thể đưa họ sang sân bên Alpha để tập hợp.
Vì thế, họ liền đụng độ với lớp của Phương Phùng.
Trong một đám Alpha xuất sắc có tướng mạo không hề tầm thường, Phương Phùng dựa vào ngoại hình vượt trội và khí chất mạnh mẽ của mình mà ngạnh sinh biến những người xung quanh thành nền cho cậu, khiến người ta cảm thấy nhìn thế nào cũng không bằng đại thiếu gia.
Tóm lại là, đẹp trai thật sự không có lý do gì.
Trong sự đối lập của người ngoài, Kiều Quân mới thật sự ý thức được, thì ra bạn thân của mình thật sự rất đẹp trai, rất ngầu.
Các nữ sinh bên cạnh xì xào, không ngờ lại trùng hợp có cơ hội ở cùng địa điểm với nam thần suốt một tiết thể dục, được chiêm ngưỡng tư thế vận động oai hùng của nam thần từ cự ly gần.
“Tiểu Kiều Tiểu Kiều, cầu xin cậu truyền lại giáo trình hòa hợp với nam thần, tớ hiện tại hào hứng quá, cảm thấy tim đập thình thịch.”
Nữ sinh cùng bàn của Kiều Quân chính là thành viên hội hậu viện của Phương Phùng, giờ phút này đang kích động túm lấy tay áo áo khoác thể thao của Kiều Quân mà đung đưa.
Kiều Quân cười cô nàng: “Cậu kiềm chế một chút.”
“Không được đâu… Không thể bình tĩnh được,” cô nàng thì thầm hét lên, “A a a a a, nam thần thật sự rất đẹp trai… A a a a, cậu ấy nhìn sang kìa!”
Nghe vậy, Kiều Quân quay đầu lại. Phương Phùng quả thật đang nhìn về phía này, chỉ là tiêu điểm tầm mắt này sao lại cảm thấy…
Anh hơi cúi đầu theo hướng ánh mắt của cậu, dường như dừng lại ở cánh tay mình đang bị cô bạn cùng bàn nắm lấy?
Có vấn đề gì sao? Kiều Quân nghi hoặc.
Chờ đến khi anh nhìn lại, Phương Phùng đã dời tầm mắt đi chỗ khác.
________________________________________
Lớp trưởng thể dục của lớp Phương Phùng tên là Thành Dật Trí. Alpha này được xem là người quen của Kiều Quân, dù sao những người thường xuyên đến tìm Kiều Quân để đặt hàng sao chép nội quy trường học như hắn thật sự không nhiều.
Người này còn khá nhiệt tình và tự nhiên, luôn bám lấy Kiều Quân rất thân thiết, giống như một con ch.ó chăn cừu cỡ lớn.
Theo lý mà nói, Alpha có thể ở cùng lớp với Phương Phùng thì cũng không phải dạng vừa, không cần thiết phải thông qua anh để nịnh bợ Phương Phùng, đúng không?
Kiều Quân thật sự không nghĩ thông suốt vấn đề này, sau này chỉ đành cho rằng đó là bản tính tự nhiên của đối phương.
Giáo viên còn chưa tập hợp đội ngũ, Thành Dật Trí đi tới ôm lấy vai Kiều Quân, nhếch miệng cười với anh: “Tiểu Kiều, trùng hợp ghê nha.”
Năm quan vốn anh tuấn bởi nụ cười hiền lành này lại mang theo vài phần ngốc nghếch.
Hình thể Alpha chắc chắn hơn Beta rất nhiều. Hắn cứ ôm lấy như vậy, Kiều Quân có hình thể xấp xỉ Omega như bị hắn ôm trọn vào lòng.
“Cậu đè nặng quá,” Kiều Quân muốn tránh ra nhưng cánh tay Alpha lại không thể lay chuyển, “Đè c.h.ế.t tớ rồi, ai giúp cậu sao chép nội quy trường học?”
Trong quá trình giãy giụa, anh ngược lại càng gần n.g.ự.c Thành Dật Trí hơn. Xúc cảm tinh tế mềm mại của Beta, cho dù nói là Omega cũng sẽ không có người hoài nghi.
Nhìn từ trên xuống, Thành Dật Trí thậm chí có thể thấy hàng mi dài rung động của đối phương, hơi cong vút, vô cùng… đáng yêu.
Không trách được sau lưng có không ít Alpha khi lựa chọn đối tượng rung động đã phá lệ xếp tên Kiều Quân vào danh sách.
Trong lúc miên man suy nghĩ, Thành Dật Trí bản năng bắt được một thứ gì đó. Hắn càng ghé sát Kiều Quân hơn, muốn tìm kiếm câu trả lời bên cổ anh: “Tiểu Kiều, trên người cậu…”
Hắn định nói dường như có một mùi hương nào đó không giống bình thường.
Nhưng giây tiếp theo, một tấm bìa kẹp tài liệu gỗ chắn ngang giữa hai người.
Ngăn chặn mọi sự dò xét của Thành Dật Trí đối với Kiều Quân.
“Giáo viên bảo tôi đưa cái này cho cậu.” Giọng nói của người nói chuyện dường như đông cứng lại, lạnh lùng vô cùng.
Thành Dật Trí đối diện với ánh mắt của cậu, cảm xúc âm u trong mắt người đó so với lời nói ngoài miệng, có thể nói là lời cảnh cáo không hề che giấu.
Thành Dật Trí không còn vẻ ôn hòa trước mặt Kiều Quân nữa, không cam lòng yếu thế, trầm mặt trừng lại.
Kiều Quân lại không biết sự tương tác tóe lửa giữa hai vị này. Anh nhân lúc Thành Dật Trí bị Phương Phùng phân tán sự chú ý mà cuối cùng thoát khỏi gông cùm của con ch.ó lớn kia.
Hồi tưởng lại lời nói chưa dứt của Thành Dật Trí, lòng anh bất ổn. Linh quang chợt lóe, anh nói với lớp trưởng thể dục bên cạnh: “Thể ủy, tớ hình như hơi khó chịu, đi phòng y tế một chút nhé.”
Rồi anh quay sang nói với Thành Dật Trí: “Tớ mượn Phương Phùng lớp cậu đi tranh phòng y tế một chút, cảm ơn!”
Dứt lời, không cho người ta thời gian phản ứng, anh túm Phương Phùng nhanh chóng chạy đi.
