BETA XINH ĐẸP YẾU ĐUỐI BIẾN THÀNH O YÊU ALPHA TRÚC MÃ

Chương 27: Đóng máy

Một đêm ngủ ngon không mộng.

Kiều Quân tỉnh lại khi bên cạnh đã trống không, Phương Phùng như thường lệ đã ra cửa trước anh một bước.

Anh thở phào một hơi, chậm rãi đứng dậy rửa mặt đánh răng.

Anh cũng biết mình thực sự đê tiện, biết tình cảm của Phương Phùng dành cho mình, nhưng lại không muốn đáp lại một cách nghiêm túc hay dứt khoát từ chối, chỉ đơn thuần tận hưởng sự đối tốt của Phương Phùng dành cho mình.

Mặc dù Phương Phùng nói rằng hắn không bận tâm, Kiều Quân ít nhiều vẫn không thể làm được thản nhiên như hắn.

Anh không thể tránh khỏi việc nghĩ đến trò chơi bói toán khi còn nhỏ chơi cùng Nhạc Đông Linh, kết quả tính ra nói anh dễ dàng dính đào hoa, Nhạc Đông Linh còn cười anh suốt một thời gian. Kiều Quân miên man suy nghĩ.

Lần của Tạ Đình Thụ là hiểu lầm thì thôi, Phương Phùng thật sự là người anh chưa từng nghĩ đến. Anh bắt đầu chạm đến ranh giới giữa tình bạn và tình yêu từ khi nào?

Sự khác biệt giữa tình yêu và tình bạn rốt cuộc là như thế nào? Trước đây Phương Phùng thường bị trêu chọc là Đại Ma Đầu tinh anh không có cảm xúc của nhân loại, nhưng một Phương Phùng như vậy lại nói thích anh.

Trong ánh mắt hắn nhìn anh luôn có một làn sương mù mà anh không thể nắm bắt.

Một người như Phương Phùng cũng có thể hiểu được tình yêu, lẽ nào anh lại không thể cảm nhận được nửa điểm nào sao?

Kiều Quân ngây người nhìn vào gương, không biết tại sao, ánh mắt vô tình dừng lại ở cảnh tượng phản chiếu. Cúc áo ngủ tối qua được anh cài cẩn thận không biết từ lúc nào đã bung ra hai chiếc, xương quai xanh xuống chút nữa đều có thể nhìn thấy rõ ràng.

Phỏng chừng là do anh cùng Phương Phùng lăn lộn lúc đùa giỡn nên bung ra.

Trong khoảng thời gian thật sự biến thành Omega, nhiều nơi trên cơ thể anh đã thay đổi rất lớn, đương nhiên cũng bao gồm… cái nơi đến nay còn khiến anh thấy xấu hổ.

Nhưng may mắn, dưới lời cầu nguyện của Kiều Quân, nơi đó không trở nên quá lớn, chỉ cần mặc quần áo được thiết kế chuyên dụng cơ bản sẽ không làm người ta nhìn ra, những lúc còn lại cũng chỉ hơi nhô lên.

Nghĩ đến việc Phương Phùng có lẽ đã thấy đường cong đáng xấu hổ bị anh nằm nghiêng đè ép ra, Kiều Quân ban đầu còn nghiêm túc suy xét vấn đề tình cảm nhất thời tâm như tro tàn.

________________________________________

Quá trình quay phim đã gần kết thúc.

Hạ Sơ không tìm được phương pháp hòa giải với cha mẹ, cũng không cung cấp cho người xem một đáp án khẳng định.

Mặc dù cậu quyết định không còn oán hận cha mẹ nữa, nhưng vẫn còn mê mang.

Ở cuối phim, cậu gặp một đứa trẻ, đứa trẻ bỏ nhà đi không mang theo tiền, dáng vẻ đáng thương khiến người ta không đành lòng. Hạ Sơ mời cậu bé ăn một bữa, tính sau đó đưa cậu bé về nhà, đứa trẻ tự nhiên không chịu. Sau nhiều lần quanh co, cuối cùng cậu bắt được đứa trẻ, hỏi ra nguyên nhân cậu bé không muốn về nhà.

Đứa trẻ vừa rồi còn vùng vẫy giãy giụa bỗng yên tĩnh lại, bĩu môi nói: “Cho dù con không về… họ cũng sẽ không quan tâm đâu.”

“Họ không thích con, con cũng sẽ không thích họ, con ghét họ, cho nên không muốn về.”

Hạ Sơ ngồi xổm xuống đối diện với đứa trẻ. Cậu bé rất sớm trưởng thành, ngay cả khi nói ra những lời này cũng quật cường giữ chặt một khuôn mặt, trông như không hề để tâm.

Cậu thở dài một tiếng trong lòng.

“Kỳ thật con cũng không ghét cha mẹ, đúng không?” Cậu hỏi, “Con chỉ là ghét chính con không được yêu thích, ghét chính con dù như vậy vẫn muốn cha mẹ thích con.”

Đứa trẻ trong nháy mắt đỏ mặt, lớn tiếng kêu lên: “Con mới không—”

“Không sao cả.” Hạ Sơ nói, cậu không biết mình đang nói chuyện với ai, với đứa trẻ, hay là với chính mình. Có lẽ cái gọi là đứa trẻ từ đầu đến cuối chỉ là ảo ảnh của cậu.

“Tất cả chúng ta đều sẽ khát vọng được yêu, đây là nhân chi thường tình, mày không cần phải vì không nhận được đáp lại mà căm ghét cái bản thân khao khát tình yêu của mình. Muốn được yêu một chút cũng không mất mặt, thật đấy.”

Cậu ôm lấy đứa trẻ, nói khẽ: “Mặc kệ em có bao nhiêu mong đợi, cha mẹ em cũng sẽ không yêu em theo cách mày kỳ vọng. Mặc dù như vậy, em lại có thể đi yêu người khác. Em có thể trao những gì em không có được cho những người khác cũng cùng mất mát.”

Đây là tất cả những gì cậu học được. Cậu không thể thay đổi phần quá khứ bị cha mẹ khoét rỗng, sự thật đó sẽ mãi đuổi theo cậu, giống như huyết thống không thể cắt đứt. Nhưng cậu hiện tại đã trưởng thành, cậu còn có cơ hội dùng cách khác lấp đầy sự hư không của mình. Hạ Sơ nghĩ.

Cậu hy vọng một ngày nào đó cậu có thể làm được.

Bộ phim từ đây hạ màn.

________________________________________

“Cậu cảm thấy kết cục như vậy thế nào?” Thẩm Quân Diệp hỏi Kiều Quân.

Kiều Quân rũ mắt, nhẹ nhàng nói: “Rất tốt đẹp.”

Nhưng cũng rất khó để làm được.

Liệu vết thương như vậy sẽ có ngày khép lại không?

Có lẽ một ngày nào đó anh cũng có thể tiếp nhận sự thật mình đã sớm bị vứt bỏ, nhưng Kiều Quân không thể tưởng tượng ra cảnh tượng đó.

Anh vẫn muốn trở lại nơi đó, sẽ vô số lần trong mơ vô ích vươn tay về phía người phụ nữ quay lưng đi với tà váy trắng bay lượn, khao khát bà có thể ở lại. Cũng sẽ kỳ vọng bước chân của người cha có thể dừng lại khi ông giao anh cho ông nội rồi không quay đầu rời đi, dù chỉ là một giây ngắn ngủi.

Anh vẫn muốn có được những thứ đó.

Anh nhìn thấy vẻ mặt Thẩm Quân Diệp có chút uể oải, nghĩ nghĩ lại nói: “Tuy nhiên rất mới lạ…”

“Cảm giác quay phim.”

“Giống như chị nói,” anh thử miêu tả, “Tôi và cậu ấy rất giống, nhưng tôi phân biệt rõ hai chúng tôi. Nhìn thấy cậu ấy như vậy, tôi sẽ nghĩ, thì ra còn có giải pháp như thế.”

“Nhân vật chính của chị rất kiên cường, đạo diễn,” anh chống má mỉm cười với Thẩm Quân Diệp, “Giống như câu chuyện chị kể sẽ thay đổi con người, kết cục như vậy có thể khiến người ta có thêm chút dũng khí để đối kháng với những thứ làm mình khổ sở.”

Mắt Thẩm Quân Diệp rưng rưng: “Tiểu Kiều… Sau này chị nhất định còn muốn em làm nhân vật chính của chị.”

________________________________________

【 Các bạn ơi… Xem xong các loại tài liệu mới của XTĐ gia nhập đoàn phim… Tôi cảm thấy anh chàng này lần này thật sự xong đời rồi… 】

0L: Dán một chút cái vlog vuốt mèo chính thức mà tôi cho là nơi mộng bắt đầu. Rất nhiều bạn bè đều đang tập trung vào sự tiếp xúc chân tay, nhưng… đoạn này làm tôi cảm thấy sợ hãi chính là… QY vuốt mèo mười mấy giây… ánh mắt XTĐ luôn ở trên người QY…

Nếu đã từng có bạn bè từng trải qua cảm giác bị cặp đôi nhỏ bên cạnh show ân ái (kề mặt xả đại chiêu) nhất định sẽ hiểu cảm giác của tôi…

1L: …Ừm tôi hiểu, cái biểu cảm của anh trai tôi khi tôi trêu chọc cháu trai nhỏ của tôi đó, làm người xem thấy ê răng

2L: Không thể nào chứ lúc này không phải mới bắt đầu quay sao, các cậu ship (khái dược) cũng phải nói cơ bản pháp luật đi, không thể XTĐ vừa vào đoàn đã tình yêu sét đánh với người ngoài ngành chứ =. =

3L: Lầu trên vừa nhìn là học sinh không nghiêm túc nghe giảng bài, gửi cho cậu một cái liên kết đi học bổ túc cho tốt mốc thời gian trúc mã từ trên trời rơi xuống gương vỡ lại lành của chúng ta

4L: Cái cách nói gương vỡ lại lành này từ đâu ra vậy? O.o

5L: Có người căn cứ vào một vài đoạn hậu trường đoán: mỗi lần nói đến quá khứ của hai người, QY liền sẽ rất cẩn thận lén nhìn XTĐ, khi khen XTĐ tốt đến mức nào đều cảm thấy anh ấy giây tiếp theo liền phải phát thẻ người tốt, lại kết hợp với việc XTĐ từ lúc bắt đầu đã rất chủ động với anh ấy, và sự né tránh như có như không của QY. Liền phỏng đoán nguyên nhân hai người họ chia xa căn bản chính là XTĐ tỏ tình với anh ấy lúc trước làm anh ấy sợ chạy, điều này có thể giải thích tại sao quan hệ ngoài mặt của họ không tệ nhưng QY thường xuyên tỏ ra nhạt nhẽo xấu hổ.

6L: Gương vỡ lại lành, nhưng trước đừng hỏi gương là vỡ như thế nào.

7L: Đề thi hiếm có đề thi hiếm có, tôi đến tiếp tục giúp lz dán cái hình, tôi thật sự rất thích cảnh hắn lấy quạt nhỏ dỗ QY đùa giỡn nói muốn giúp QY lau khô nước mắt này… Ai xem hậu trường đều biết QY ngoài đời rất để ý thân phận lớn tuổi hơn, ngày thường đối mặt với sự gần gũi chủ động của XTĐ anh ấy cũng sẽ không quá kinh hoàng thất thố, nhưng ở đây vì không thoát vai được, không kiểm soát được cảm xúc mà khóc trước mặt XTĐ nhỏ tuổi hơn mình thật sự rất đáng yêu, còn luôn chống mặt không chịu cho XTĐ thấy (bị manh đến kêu to).

XTĐ thì càng không cần phải nói, hắn quay phim cũng không ít, đồng nghiệp trước có thể nói chuyện với hắn nhiều hai câu đều có thể bị fans của đồng nghiệp đó xào thành yêu sâu sắc. Ở đây hắn nguyện ý đặc biệt nghĩ các loại biện pháp dỗ người liên tục dỗ hơn nửa quá trình, hàm lượng kim loại tôi sẽ không nói nhiều.

8L: Trong chúng ta có một người đã hoàn toàn lún sâu vào, là ai tôi không nói (cười bí ẩn)

9L: Thằng nhóc này còn cố ý vén tóc mái Tiểu Kiều lên để nhìn đôi mắt người ta… Hâm mộ quá nha… Đôi mắt Tiểu Kiều… Đầy nước mắt… Phản chiếu ánh sáng lấp lánh… Tôi cũng muốn nhìn…

10L: Tối hôm đó trở về hắn liền đổi chữ ký mạng xã hội thành câu kia “Một cành lê hoa xuân mang mưa”, anh ơi anh nói ai thật sự khó đoán quá đi

15L: Lầu trên fans Tạ đừng nói là diễn xuất, diễn xuất của ca cậu trình độ nào các cậu rõ ràng mà

16L: Còn có người không biết chuyện thần nhân XTĐ này đóng nam thứ thâm tình kết quả diễn còn không thâm tình bằng nhân vật chính đối với hắn, làm hai nhà vẫn luôn đánh nhau sao? Nếu đây là diễn xuất, lớp học cấp tốc kỹ thuật diễn nào mới có thể khiến hắn diễn ra vẻ thâm tình làm người ta động lòng như vậy

17L: Lời của chị 16 thật là khiến tôi, một người vừa ship vừa là fan Tạ, trong lòng một trận lạnh một trận ấm

18L: Tôi cười chết, XTĐ có cảm thấy hứng thú với ai hay không kỳ thật khá dễ đoán. Tuy rằng đối với ai cũng cười rất ôn hòa nhưng loại diễn xuất đối với cậu ôn nhu chỉ là phép lịch sự của Alpha rất điển hình, rất kiêu ngạo.

19L: Cho nên đoán được hắn bị QY đá qua lúc trước tôi liền đặc biệt sảng hi hi hi hi

20L: Thật phục, đều thích làm bộ làm tịch dán hình sau đó mắt tròn xoe nói lung tung, vậy tôi có phải cũng có thể dán tấm này, học sinh ngoài ngành cố ý NG cho không XTĐ, cho nên xem lại cảnh hôn XTĐ mới cố tình đứng cách xa học sinh ngoài ngành, học sinh ngoài ngành nói chuyện hắn cũng cứng một khuôn mặt

21L: Cậu xác định hắn không phải vì bị hôn quá nhiều lần nên xấu hổ…? Lỗ tai hắn đỏ hết cậu không nhìn thấy sao?

22L: Trò cười của năm, Alpha trong đoàn phim bị Omega ngoài ngành ăn đậu hũ vô lực phản kháng chỉ có thể lặng lẽ chịu đựng

90L: Đừng cãi nhau đừng cãi nhau, có thính không thưởng tôi một ngụm đi thưởng tôi một ngụm đi, phim có thể nào ngày mai liền chiếu không, tôi nhớ Mèo Báo của tôi…

 

back top