BETA XINH ĐẸP YẾU ĐUỐI BIẾN THÀNH O YÊU ALPHA TRÚC MÃ

Chương 22: Mèo con

Đối với chuyện Kiều Quân và Tạ Đình Thụ là người quen cũ, Thẩm Quân Diệp thấy rất vui mừng. Có nền tảng cảm xúc từ trước tương đương với việc tiết kiệm được giai đoạn mài giũa giữa các diễn viên, đến lúc đối diễn cũng sẽ thuận tiện.

Về điều này, Kiều Quân rất muốn giải thích thật ra không phải như thế.

Nhưng từ khi gặp lại, Tạ Đình Thụ luôn tươi cười chào đón anh, chu đáo đến cực điểm, khiến những người xung quanh đều cho rằng quan hệ của họ trong quá khứ là vô cùng thân thiết.

Kiều Quân kinh nghi bất định, Tạ Đình Thụ thật sự không hề để bụng chuyện anh từ chối hắn trong quá khứ sao?

Ít nhất nhìn từ bề ngoài, Tạ Đình Thụ đối với anh không hề có chút vướng mắc nào.

Tính cách vẫn tốt như ngày xưa.

Tạ Đình Thụ không chủ động nhắc đến chuyện quá khứ, Kiều Quân tự nhiên cũng sẽ không chủ động đề cập. Dần dần, anh cũng xem như đoạn xen kẽ ngắn ngủi kia chưa từng tồn tại, coi như là làm quen lại với Tạ Đình Thụ một lần nữa.

Thời gian khởi quay đã cận kề, Thẩm Quân Diệp trở nên bận rộn hơn một chút.

Nguyên nhân chủ yếu là ở Tạ Đình Thụ.

Phó đạo diễn là chị gái của Tạ Đình Thụ. Tạ Đình Thụ đến là bởi vì cô ta tính toán dự toán không đủ nên trực tiếp gọi Tạ Đình Thụ đến làm không công.

Ngoại hình của Tạ Đình Thụ trong giới Alpha cũng coi như hàng đầu, trước đây vẫn luôn làm người mẫu và đã đóng qua một vài vai, có kinh nghiệm lại còn tự mang chủ đề, quả thực không thể tốt hơn để sử dụng, người lời nhất trong đoàn phim chính là hắn.

Điểm không tốt duy nhất là Tạ Đình Thụ còn thiếu một tuổi mới thành niên. Bộ phim này có cảnh thân mật giữa Alpha và Omega. Cấp trên quản lý rất nghiêm ngặt về phương diện này đối với Alpha và Omega vị thành niên, cần phải làm tốt vài thủ tục bảo đảm.

Biết được chuyện này, tâm trạng Kiều Quân phức tạp.

Thì ra Tạ Đình Thụ mới 17 tuổi… Anh vẫn luôn cho rằng mình cùng tuổi với Tạ Đình Thụ, không ngờ đối phương lại còn nhỏ hơn anh một tuổi.

Quá tội lỗi.

Anh lúc trước lại tìm kiếm sự an ủi từ một đứa trẻ có tuổi tác còn nhỏ hơn mình.

Kiều Quân đặt kịch bản đang đọc lên mặt.

“Cậu không thoải mái sao?” Ghế bên cạnh không biết từ khi nào đã có người ngồi, là Tạ Đình Thụ.

“Không, không phải, không có.” Đột nhiên nhìn thấy chính chủ, Kiều Quân bị giật mình, suýt nữa cắn phải lưỡi.

Tạ Đình Thụ còn muốn nói gì đó, bên kia đám người xôn xao, có người gọi: “Tiểu Kiều, Tiểu Tạ, con mèo nhỏ hai cậu đưa đến bệnh viện thú cưng hôm đó đã được chị Thẩm đón về rồi, đến xem không?”

Mấy ngày trước có người ném một cái thùng giấy bên cạnh thùng rác dưới lầu. Kiều Quân đi ngang qua nghe thấy tiếng động, đi đến xem thì bên trong là một con mèo con, lông trên người vón thành từng búi, dính quá nhiều bùn nước, đã không nhìn ra màu lông vốn dĩ, trông đáng thương tội nghiệp.

Tạ Đình Thụ đến sau nhìn thấy Kiều Quân ôm cái thùng khó xử, hỏi rõ ngọn ngành sự việc xong chủ động dẫn đường cùng Kiều Quân chưa quen đường đến bệnh viện thú cưng.

Thẩm Quân Diệp định nhận nuôi nó, nhưng khoảng thời gian này cô bận đến không thể tách thân, vì thế tính để nó lại đoàn phim trong thời gian quay, nhờ mọi người hỗ trợ cho ăn một thời gian.

Mèo con đã ở bệnh viện thú cưng vài ngày, khi trở về đã không còn vẻ thoi thóp lúc trước. Sau khi được tắm rửa sạch sẽ, màu lông thiên về màu xám.

Vì mới sinh không lâu, toàn bộ cơ thể mèo vẫn gầy gò, nhìn còn không to bằng một bàn tay Kiều Quân. Mắt chưa hoàn toàn mở, cuộn tròn trong ổ mèo một cách yên tĩnh, chỉ thỉnh thoảng động đậy cái đầu nhỏ.

Một nữ nhân viên trong đoàn phim có nuôi mèo, cô ấy vừa giúp cho mèo con uống xong sữa dê, lúc này đang muốn vuốt lưng và xoa bụng mèo con để giúp nó hấp thu.

Cô ấy thấy Kiều Quân nhìn chằm chằm mèo con, liền hỏi: “Tiểu Kiều cậu muốn thử một chút không?”

Kiều Quân do dự một chút, nhìn bộ dạng yếu ớt của mèo con, vẫn từ chối, “Không được, tôi xem thôi là được rồi.”

“Để tôi.” Tạ Đình Thụ ngồi xổm xuống, nhận lấy mèo con từ tay nữ sinh. Tay hắn rất lớn, bàn tay nhẹ nhàng đặt lên lưng mèo, mèo con nằm trong lòng bàn tay hắn cũng không biểu hiện ra sự khó chịu, ngoan ngoãn để hắn vuốt lưng.

Kiều Quân cảm thấy bộ dạng nó nheo mắt như vậy thật đáng yêu, chỉ là đứng một bên nhìn, khóe miệng cũng đã vô thức nhếch lên, đôi mắt màu hổ phách ánh lên tia sáng như kim cương vụn.

Tạ Đình Thụ lén nhìn anh bằng ánh mắt dư lại, động tác khựng lại.

Lần đầu tiên gặp mặt hắn đã phát hiện, ánh mắt Kiều Quân rất đặc biệt, thuần khiết và thấu suốt.

Cho nên qua lâu như vậy, hắn vẫn nhớ rõ một buổi chiều nào đó, trong đám đông có một đôi mắt nhìn về phía hắn. Khi đó dường như tất cả ánh mặt trời còn sót lại trên thế giới đều dừng lại trên người hắn, sáng ngời và ôn hòa.

Trái tim Alpha còn chưa biết thích là gì đập như trống, ngơ ngác nhìn chủ nhân đôi mắt kia đi đến trước mặt, nheo mắt mỉm cười với hắn, ánh sáng chói lòa, mộng ảo mà xinh đẹp.

Cái gọi là tình yêu sét đánh.

Hắn đưa mèo con trên bàn tay về phía Kiều Quân, “Thật sự không thử xem?”

“Đừng sợ, tôi dạy cậu, từ từ thôi.”

Kiều Quân rất lo lắng làm tổn thương mèo con, nhưng vì nó thật sự rất đáng yêu nên càng ngày càng muốn chạm vào. Cuối cùng vẫn do dự vươn tay, cố gắng xòe rộng bàn tay, có chút cứng đờ nhìn Tạ Đình Thụ đặt mèo vào tay mình. Độ mềm mại của mèo con vượt xa tưởng tượng của anh, anh không dám cử động dù là nhỏ nhất.

Tạ Đình Thụ bị sự vụng về của anh làm cho thấy đáng yêu, dùng tay nhẹ nhàng nâng bàn tay Kiều Quân đang giữ mèo. Lòng bàn tay lạnh băng dán lên mu bàn tay Kiều Quân, tay Alpha lớn hơn Omega rất nhiều, giờ phút này hoàn toàn giống như bao bọc lấy tay Kiều Quân từ phía dưới, khiến tâm trí Kiều Quân ổn định lại.

“Cậu vuốt ve nó, giống như tôi vừa làm vậy.” Hắn hạ thấp giọng nói, không biết là để không dọa mèo con hay là vì Kiều Quân.

Kiều Quân chưa từng có kinh nghiệm nuôi thú cưng, trước đây chỉ xem nhà người khác nuôi. Mèo con yếu ớt lại đáng yêu, khiến anh lo lắng hơi thở nặng một chút cũng sẽ làm tổn thương sinh mệnh nhỏ bé này. Hiện tại muốn ra tay sờ, đầu ngón tay đều có chút run rẩy.

Cũng may có Tạ Đình Thụ ở bên cạnh kiên nhẫn chỉ dẫn anh. Anh cũng bị cuốn vào cảnh đẹp, từ lúng túng đến tự tin, càng sờ càng thuần thục.

Anh khẽ cảm thán: “Thật đáng yêu.”

Tạ Đình Thụ nhìn chằm chằm anh cũng cong môi: “Ừm.”

Kiều Quân mải mê chơi nên không hề phát hiện, khoảng cách giữa anh và Tạ Đình Thụ lúc này gần đến mức nào. Hai cánh tay họ gần như dán sát vào nhau không khoảng cách. Nếu Tạ Đình Thụ gần thêm một chút nữa, đầu Kiều Quân sẽ tựa vào vai hắn.

Một khoảng cách vô cùng thân mật, ám muội.

Trợ lý thu dọn đạo cụ trở về thấy cảnh tượng này nghĩ nghĩ, vẫn là cầm lấy camera quay lại đoạn này của hai vị diễn viên chính.

________________________________________

【 Cầu giải, Omega bên cạnh XTĐ mới gia nhập đoàn phim trong vlog chính thức của weibo là ai vậy? Người mới sao? 】

0L: Chưa bắt đầu quay đã bán cp như vậy sao ==

1L: Lật xem tin tức liên quan, người mới không sai, hình như đều không phải xuất thân chính quy, đạo diễn cũng là người mới, cảm giác bộ phim này sắp đổ bể rồi

2L: Hai khuôn mặt đẹp như vậy ghé sát vào nhau, chỉ cần không quá khó xem vẫn có thể thu hút một bộ phận khán giả đi…

3L: Diễn xuất của Tạ Đình Thụ ai dám xem, tôi không muốn xem fans của hắn và fans của đối phương đại chiến 300 hiệp nữa

4L: Tôi cũng không muốn xem hắn niệm lời thoại thâm tình nhưng trên mặt lại là biểu cảm vô cảm với diễn viên đóng cặp, anh này trời sinh không thể bán cp với ai được

5L: Nhưng chỉ nhìn đơn thuần cái video này thấy hao hao dễ thương dễ thương quá, mèo báo mèo rừng mèo mếu mèo mếu các cậu quên mất một nhà bốn người còn có một tớ

6L: Nhanh nhanh nhanh lên! Trong năm giây tôi muốn toàn bộ thông tin của Omega xinh đẹp này!!!

7L: Tìm nửa ngày đều không tìm thấy khuôn mặt như vậy xuất hiện trong tác phẩm nào gần đây, hình như cũng không phải hot girl mạng, thật sự muốn phát điên

8L: Sao tôi lại cảm thấy tôi càng nhìn càng quen mắt đâu… Tôi thật sự cảm thấy tôi giống như đã gặp cậu ấy ở đâu đó!! Không nhớ ra được sốt ruột quá!!

9L: Lầu trên mau nhớ lại đi!!

 

back top