Lâm Sùng Chi biết hút thuốc. Đây là điều tôi phát hiện hồi đại học. Bí mật chỉ có mình tôi biết.
Lâm Sùng Chi là sự tồn tại hoàn mỹ trong lòng tất cả mọi người. Nhan sắc, gia thế, tính cách, nhân phẩm. Thậm chí với tư cách là một Alpha, cậu cũng là kẻ mang tính áp đảo nhất trong bầy sói. Tin tức tố là mùi t.h.u.ố.c lá nhàn nhạt, nhưng bản thân cậu dường như chưa bao giờ vướng bận bất kỳ thứ gì gây nghiện. Thuốc lá, rượu, và cả những ham muốn bản năng.
Lần đầu gặp cậu là buổi khám sức khỏe tân sinh viên. Alpha và Omega chia ra hai phòng khác nhau. Nhưng lúc xếp hàng bên ngoài thì có thể nhìn thấy nhau. Đám đông không khỏi có chút xôn xao. Ở cái tuổi mười tám, đa số mọi người đều vừa mới phân hóa không lâu. Đang là giai đoạn hứng thú nhất với chuyện này.
Bạn cùng phòng huých tay tôi, hỏi tôi thích kiểu Omega nào. Tôi lại cảm thấy có chút phiền muộn với cảnh tượng này. Đám Omega ở hàng bên cạnh cũng đang thì thầm bàn tán. Có vài người ánh mắt thậm chí chẳng thèm che giấu mà rơi thẳng lên người tôi.
Bạn cùng phòng không nhận ra sự khó chịu của tôi, tự nói tiếp: "Tôi vẫn thích kiểu thanh thuần hơn, hồi cấp ba tôi thầm mến một cô gái thuộc kiểu đó, không ngờ cuối cùng cô ấy lại phân hóa thành Alpha. Tiếc thật, tôi đối với cô ấy là thích về mặt sinh lý đấy, vậy mà giới tính lại không hợp..."
Lúc cậu ta nói, tôi đang phiền lòng nhìn xuống đất. Cố gắng tránh né ánh mắt rực lửa của Omega hàng bên. Phía trước hàng bỗng vang lên tiếng thốt lên kinh ngạc.
"Cấp S kìa..."
"Đẹp trai quá mức luôn..."
"Đây có phải Lâm Sùng Chi không?"
Những lời bàn tán tương tự xì xào vang lên. Khi năm chữ "thích về mặt sinh lý" của bạn cùng phòng vừa dứt, một bóng người vừa vặn bước qua cạnh tôi mà không liếc mắt nhìn ai. Vai rộng eo hẹp, giữa đám Alpha cũng nổi bật hơn hẳn một đoạn. Khi lướt qua vai tôi, cậu khựng lại một khoảnh khắc rất nhỏ khó nhận ra. Cậu lúc đó nghiêng đầu nhìn tôi một cái, ánh mắt không chút gợn sóng. Rồi bước chân cũng chẳng hề dừng lại.
Vừa mới đo tin tức tố xong, mùi t.h.u.ố.c lá vẫn còn sót lại chút ít. Khoảnh khắc lướt qua đó, tuyến thể của tôi lập tức dâng lên một cơn đau âm ỉ vì bản năng đối kháng với một Alpha quá đỗi mạnh mẽ.
"Mẹ nó." Bạn cùng phòng cũng ôm sau gáy, nhìn Lâm Sùng Chi rời đi, vừa ngưỡng mộ vừa ghen tị nói: "Ngầu thật đấy."
"Alpha thì không được sao?" Tôi đột nhiên lên tiếng.
"Cái gì?" Bạn cùng phòng ngẩn người. "Anh nói cô gái tôi thầm mến sao? Dĩ nhiên là không được rồi, hai Alpha thì ngay cả kỳ mẫn cảm cũng chẳng có cách nào vượt qua, vả lại cô ấy tốt nghiệp cấp ba đã yêu đương rồi, với bạn cùng bàn, một nữ Omega đấy..."
Bạn cùng phòng lại bắt đầu lải nhải. Tôi mím môi, không nói thêm gì nữa.
