Trọng Sinh, Mỹ Nhân Ốm Yếu Được Đại Gia Hào Môn Nuông Chiều
Lâm Tự Bạch là một thiếu gia ốm yếu, bệnh tật. Bệnh vặt quanh năm không dứt, đại ca chán ghét cậu, cha mẹ cảm thấy cậu bệnh tật triền miên thật phiền lòng. Thậm chí có tin đồn lan truyền rằng: Bạn trai cậu cũng chỉ xem cậu như một người thay thế.
Tài nguyên của cậu bị thiếu gia giả chiếm đoạt, chân cậu vô tình bị thương đến mức phải chống gậy, ngay cả hôn nhân của cậu cũng bị sắp đặt cho một nam nhân có tính khí không ổn định.
Lâm Tự Bạch vì những tin đồn kia mà sợ hãi, cố gắng tránh xa người đàn ông đó. Mãi đến khi ch.ết đi, cậu mới biết được: Người đàn ông kia đã dành tất cả sự dịu dàng cho cậu, thậm chí còn hóa điên, nhảy lầu t.ự v.ẫn sau cái ch.ết của cậu.
Trọng sinh trở về vào đúng đêm tân hôn, Lâm Tự Bạch chủ động đưa tay, ôm lấy cổ đối phương.
Cố Yến Kinh hỏi cậu: "Em không sợ sao?"
Lâm Tự Bạch dang tay ôm chặt lấy anh, cười ngọt ngào: "Không sợ."
Cố Yến Kinh nhìn chằm chằm gương mặt tươi cười kia, ánh mắt thoáng tối lại.
Trong cuộc sống sau hôn nhân, Cố Yến Kinh ngày càng sa vào Lâm Tự Bạch. Anh không nhịn được mà muốn cưng chiều cậu, muốn đem tất cả những gì tốt đẹp nhất dâng tặng cho cậu.
Anh nghiện thiếu niên này, không thể dứt, cũng không thể rõ ràng được.
Anh không thể ngờ được rằng, ánh trăng sáng của mình lại chủ động xà vào trong tay anh.
*
Về sau, một vị mỹ nhân lạnh lùng, tài hoa bất ngờ xuất hiện, nổi tiếng khắp toàn mạng.
Tài nguyên liên tục đến tay, chỉ trong thời gian ngắn đã trở thành diễn viên xuất sắc nhất được công nhận ở cả mảng điện ảnh (phim chiếu rạp) và mảng truyền hình.
Còn gia đình họ Lâm dần dần suy tàn, thiếu gia giả bị cộng đồng mạng phỉ nhổ, chửi rủa.
Thậm chí, người "bạn trai" đã từng xem cậu là thế thân kia, khi trở về nhà cũ cũng phải mặt mày tái mét mà gọi một tiếng: "Dượng út."
