Sáng hôm sau tỉnh dậy, đầu đau như búa bổ.
Nhìn bộ chăn đệm quen thuộc, đầu óc tôi trống rỗng.
Đoàn Dịch bưng cháo tới, đáy bát sứ va vào tủ đầu giường phát ra tiếng động chói tai.
Mặt anh ấy không được tốt, “Tỉnh rồi à? Em có biết hôm qua trên người em hôi đến mức nào không?”
“Mùi của đủ các loại pheromone, ngửi thôi đã muốn ngất xỉu.”
Tôi ôm chăn, không rảnh để ý đến lời buộc tội của Đoàn Dịch.
Tôi thăm dò hỏi: “Tối hôm qua tôi không làm gì kỳ lạ chứ?”
Đoàn Dịch khuấy cháo, thổi nguội rồi đút đến bên môi tôi, giọng điệu nghiêm túc: “Hạ Sinh, em phải chịu trách nhiệm với anh.”
Tôi sững sờ, theo bản năng lặp lại: “Chịu trách nhiệm gì?”
Đoàn Dịch vén cổ áo lên, những vết hằn chi chít.
Thật không dám nhìn.
Đúng là rượu làm người ta to gan, tôi lại có thể làm ra chuyện này.
Tôi lén lút khó chịu, vì vậy đương nhiên đã bỏ lỡ nụ cười thoáng qua trong mắt Đoàn Dịch.
Tôi mím môi: “Vậy là tối hôm qua tôi tự mình động thủ sao?”
Đoàn Dịch chắc chắn không làm ra chuyện thừa nước đục thả câu này.
Ánh mắt tôi rơi xuống giữa hai chân anh ấy.
Tôi nhích m.ô.n.g một chút, không có cảm giác gì.
Nhích thêm nữa, vẫn không có cảm giác.
Vẻ mặt không tự chủ mang theo chút thương hại.
Tôi hình như biết tại sao đối tượng của Đoàn Dịch lại chia tay với anh ấy rồi.
Tôi đưa tay vỗ vai anh ấy, “Không sao đâu, nhỏ nhỏ cũng rất đáng yêu.”
Đoàn Dịch véo môi tôi, giọng điệu không vui, “Hạ Sinh, em nói cho anh biết em đang nghĩ gì.”
Tôi bị véo thành mỏ vịt, “Ưm ưm” hai tiếng cuối cùng cũng khiến Đoàn Dịch nương tay.
Tôi chậm rãi uống hết cháo, dạ dày cũng ấm lên.
Tay Đoàn Dịch đưa đến trước mặt tôi, “Chịu trách nhiệm.”
Đầu óc sau cơn say vốn đã không tỉnh táo, tôi từ trong túi áo lấy ra một xấp tiền.
“Của anh.”
Đoàn Dịch nhìn chằm chằm hai giây, gào lên một tiếng: “Hạ Sinh, đây là tiền em trả phí trai bao cho anh sao??”
“Lại còn là tiền giả.”
Tôi có chút chột dạ sờ sờ mũi: “Thế, thế thì tôi cũng đâu có ‘sướng’ đâu mà.”
Không khí tĩnh lặng hai giây.
Cuối cùng, Đoàn Dịch tức đến bật cười, cúi người lên.
“Vậy ai có thể làm em ‘sướng’? Cố Thành à.”
“Hay là Alpha, hoặc Beta nào đó tối qua. Hạ Sinh, em trông ngoan ngoãn mà chơi bời lăng nhăng thế.”
Anh ấy đưa tay cù lét eo tôi.
“Không, Đoàn Dịch.”
“Anh đừng như vậy, ngứa quá ha ha ha ha ha…”
Tiếng cười chợt dừng lại, có thứ gì đó cứng rắn chạm vào đùi tôi.
Hình như, cũng không nhỏ lắm.
Tôi không thoải mái nhúc nhích, “Anh, anh dậy đi.”
“Hạ Sinh.”
Giọng Đoàn Dịch khàn đặc.
Tôi ngẩng đầu lên một cách bàng hoàng, giây tiếp theo môi tôi bị hôn.
Đây là một nụ hôn rất trong sáng.
Nụ hôn Đoàn Dịch dành cho tôi.
Sau khi phản ứng lại, tôi mạnh mẽ đẩy anh ấy ra, “Anh làm gì vậy?”
Đoàn Dịch có chút bất mãn, nhíu mày lại muốn hôn tôi.
Hơi thở phả vào cổ, hơi nóng dần lan đến tai tôi.
Tôi có chút mơ hồ cảm nhận hành động thân mật này, “Anh biết mình đang làm gì không? Đoàn Dịch?”
Đoàn Dịch dừng động tác, nhìn tôi chằm chằm không chớp mắt, “Biết.”
Người xưa thường nói, trước khi có chuyện lớn xảy ra sẽ có điềm báo.
Tim tôi đập thình thịch, gần như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Và giây tiếp theo, tôi nghe thấy những lời mình đã mong mỏi bấy lâu.
“Anh muốn ở bên em.”
Chỉ vài từ, giọng không lớn.
Nhưng nó thực sự tồn tại.
Điều đã mong chờ rất lâu cuối cùng cũng thành hiện thực, không có bất ngờ.
Chỉ có sự hoảng sợ vô tận.
“Đoàn Dịch, anh chắc chắn không?”
Anh thực sự thích tôi sao? Hay chỉ là thói quen có tôi bên cạnh, nên đành thỏa hiệp.
Đoàn Dịch nắm lấy tay tôi, ấn vào vị trí trái tim anh ấy.
Đập liên hồi, rất nhanh.
“Là thích, đặc biệt thích.”
“Không thích ai khác, chỉ thích em.”
Đoàn Dịch không nói với Hạ Sinh là anh ấy đã đánh nhau với Cố Thành.
Ngay sau buổi xem mắt hôm đó.
Cô gái vuốt tóc, “Lúc ăn cơm thấy anh cứ lơ đãng, đó là bạn trai cũ của anh sao?”
Ánh mắt Đoàn Dịch sắc lạnh, chợt nghĩ đến câu “bạn cũ” của Cố Thành.
Anh ấy nghiến răng nghiến lợi, “Không, là bạn.”
Chỉ là bạn thôi sao? Anh ấy chỉ coi Hạ Sinh là bạn sao?
Đoàn Dịch xoa xoa lòng bàn tay nhớp nháp.
Chính anh ấy cũng không biết.
Khi nhìn thấy Hạ Sinh thân mật với người khác, phản ứng đầu tiên của anh ấy là ấm ức.
Ấm ức tại sao lại có người khác đặc biệt hơn mình.
Rõ ràng từ nhỏ đến lớn, trong mối quan hệ này chỉ có hai người.
“Vậy à.”
Cô gái gật đầu vẻ hiểu chuyện, nhưng trông có vẻ không tin.
Đoàn Dịch cúi đầu xin lỗi, “Thực ra, tôi không có ý định xem mắt.”
Cô gái chớp mắt, “Tôi biết, bên Dì Đoàn tôi sẽ trao đổi, chúc anh sớm tìm được tình yêu đích thực.”
Đoàn Dịch không hiểu, tại sao mối quan hệ với Dì Đoàn lại trở nên khó khăn như vậy.
Hoàn toàn không hiểu.
Vì vậy anh ấy tìm đến Cố Thành.
Hạ Sinh sẽ không sai, chỉ có thể là Cố Thành, tên khốn đó gây chia rẽ.
Lời còn chưa nói ra, Cố Thành đã đ.ấ.m thẳng vào mặt anh ấy một cú.
Không ai né tránh, hoàn toàn là đánh nhau bằng tay không.
Nắm đ.ấ.m nện vào da thịt.
Đau không? Đau.
Nhưng càng cần phải giải tỏa.
Cuối cùng, cả hai người không còn chỗ nào lành lặn.
Cố Thành đ.ấ.m vào eo Đoàn Dịch, Đoàn Dịch bóp cổ Cố Thành.
Mặt hắn tím tái, Cố Thành vẫn tiếp tục.
“Vui lắm sao? Cứ treo người ta vui lắm sao?”
“Không từ chối vui lắm sao? Nhìn Hạ Sinh đau lòng vì anh vui lắm sao? Anh còn dám đi xem mắt.”
“Cậu ấy đứng ngay trước mặt tôi cúi gằm đầu, không hề có chút biểu cảm nào. Hồn phách đều đi theo anh rồi.”
“Tôi đã muốn đánh anh từ lâu rồi, anh còn dám vác mặt đến trước mặt tôi.”
Đoàn Dịch khựng lại, tay buông lỏng.
Đột nhiên nghe thấy những lời này, sống lưng vốn thẳng tắp của anh ấy cong xuống.
Giọng run run, “Hạ Sinh em ấy có ổn không?”
Cố Thành hừ lạnh một tiếng, “Anh nhìn người mình thích đi hẹn hò xem mắt, anh có ổn được không?”
“Xin lỗi, tôi…”
Ngay cả lời biện hộ cũng không còn sức lực để nói ra, chỉ có thể lặp đi lặp lại lời xin lỗi.
Cố Thành mạnh mẽ cắt ngang lời anh ấy, “Vậy thì từ chối thẳng đi, đồ thất bại.”
“Nếu không phải Hạ Sinh thích anh, hôm nay tôi sẽ đánh cho anh răng rơi đầy đất.”
Hắn rời đi, khập khiễng.
Đoàn Dịch hút thuốc, đã lâu lắm rồi anh ấy không thảm hại như vậy.
Ngồi trên bậc thang, trong đầu chợt lóe lên rất nhiều chuyện cũ của anh và Hạ Sinh.
Vẻ mặt Hạ Sinh giúp anh bôi thuốc, vẻ mặt Hạ Sinh lần đầu hút thuốc bị sặc ho, vẻ mặt Hạ Sinh rên rỉ làm nũng.
Anh ấy cuối cùng đã xác định, mình không thể mất Hạ Sinh.
Bất kể là với thân phận gì.
