XUYÊN THÀNH OMEGA PHÁO HÔI TRÀ XANH TRONG TRUYỆN ĐIỀN VĂN

Chương 3

Không biết vật lộn đến khi nào, lúc tỉnh dậy, người bên cạnh đã biến mất.

Tôi dụi mắt, lờ đờ đi ra phòng ngoài.

Thẩm Hạc Đình mặc tạp dề, vừa nấu xong bữa sáng.

Chiếc tạp dề căng phồng lên bởi cơ bắp của hắn.

“Tỉnh rồi à? Lại ăn cơm đi.”

Có khả năng là thứ tôi muốn ăn không phải bữa sáng đâu.

Ăn được nửa bữa, Thẩm Hạc Đình mới nhắc đến chuyện tối qua: “Tiểu Trì, cảm ơn em đã chăm sóc tôi.”

Sau đó, hắn đổi giọng.

“Sau này nếu có tình huống như vậy, em không cần bận tâm tôi đâu. AO có khác biệt, em ở lại đây không hay.”

Nghe hay làm sao cái lý do AO có khác biệt này.

Tối qua đè tôi xuống giường sao không thấy khác biệt gì?

“Thẩm đại ca, anh không có gì khác để nói với em sao?”

Nghe vậy, hắn khựng lại, như đang hồi tưởng.

“Tôi biết em đã chăm sóc tôi cả đêm, Tiểu Trì, tôi sẽ đền đáp em.”

Quả nhiên chẳng nhớ gì cả.

Tôi ghé sát mặt hắn truy hỏi: “Thẩm đại ca, anh muốn đền đáp em thế nào?”

Tốt nhất là lấy thân báo đáp.

Thẩm Hạc Đình có chút không tự nhiên né tránh, đứng dậy lấy thứ gì đó từ trong bếp ra đặt trước mặt tôi.

Một giỏ trứng gà.

Người ta thật sự sẽ bật cười thành tiếng khi rơi vào trạng thái cạn lời.

“Anh biết thứ em muốn không phải cái này.”

Không biết Thẩm Hạc Đình giả ngu hay ngu thật.

Không thể tiếp tục như thế này được nữa.

Phải nói rõ mọi chuyện.

“Thẩm đại ca, anh thật sự không hiểu ý em sao?”

Thẩm Hạc Đình sững sờ vài giây: “Em đợi chút, tôi đi lấy thêm.”

Tôi hít một hơi sâu.

Đúng là một Alpha chuyên nuôi gà lấy trứng.

Thẩm Hạc Đình nói rồi định đi vào bếp, tôi kéo gấu áo hắn, nói thẳng:

“Thẩm đại ca, em thích anh.”

Không khí như ngừng lại, hơi thở hắn nghẹn lại.

Tôi không cho hắn cơ hội hiểu lầm.

“Thẩm đại ca, là loại thích giữa Omega và Alpha.”

Thời gian như dừng lại ở khoảnh khắc này.

Mãi lâu sau, người phía trước thở dài.

“Tiểu Trì, chúng ta không hợp nhau.”

Mặc dù đã chuẩn bị tâm lý là công dã tràng xe cát, nhưng khi nghe câu trả lời đó, lồng n.g.ự.c vẫn thấy chua xót.

Sao anh không nói sớm, chúng ta chẳng có tương lai nào đâu.

Bàn tay nắm chặt gấu áo hắn từ từ buông lỏng.

Tôi nặn ra một giọt nước mắt: “Thẩm đại ca, em hiểu ý anh rồi.”

Chiêu cuối, giả vờ đáng thương.

Thẩm Hạc Đình thấy vậy, có chút luống cuống giúp tôi lau nước mắt.

Tôi giả vờ muốn rời đi, thì bị người phía sau gọi lại.

“Tiểu Trì, em đợi một chút…”

Tôi biết ngay mà, anh không nỡ.

Giây tiếp theo, hắn đưa giỏ trứng đầy ắp tới.

Giọng Thẩm Hạc Đình hiếm hoi mang theo vài phần dịu dàng.

“Tiểu Trì, em có thể thử xem tôi như anh trai ruột vậy.”

Anh trai ruột sẽ không hôn hít sờ soạng em trai mình đâu.

Theo đuổi hơn một tháng, đổi lại được một giỏ trứng gà.

Tôi mở sổ nhỏ ra ghi lại dòng cuối cùng.

【Tiến độ hôm nay 0】

Sau này chắc cũng là 0 thôi.

Tất cả là tại tôi là 0!

Sau khi bò lết trong bóng tối trên giường, tôi buộc phải đưa ra lựa chọn.

Cậu sinh viên làng bên trông không giỏi giang bằng Thẩm Hạc Đình.

Tôi trăn trở suốt cả đêm, đến lúc vệ sinh cá nhân cũng nghĩ đến chuyện này.

Đang ngồi thừ người trong sân, có tiếng cười nói vọng đến từ góc phố.

Trong đó có một giọng nói quen thuộc không gì sánh được.

Tôi đi ra cửa nhìn, sững sờ trước cảnh tượng trước mắt.

Hình ảnh Thẩm Hạc Đình khoác tay một Omega lọt vào tầm mắt tôi.

Hai người còn có vài phần giống nhau.

Đây là tướng phu thê sao.

Tôi không khỏi tự giễu, đến đây thì không cần phải chọn lựa nữa rồi.

 

back top