TRƯỚC NGÀY ĐẠI HÔN, ĐỒ NHI YÊU VƯƠNG CỦA TA ĐÃ HẮC HÓA

Chương 12

Hỏa Loan Thượng Cổ, vốn dĩ dựa vào hỏa!

Ta tiếp chiêu tấn công của Đế Cơ, giam cầm nàng ta thật chặt.

「Dựa vào đâu! Mưu tính ngàn năm của lão nương dựa vào đâu lại bị hủy hoại dễ dàng trong tay ngươi như thế!」

Tà khí không ngừng tuôn ra, nàng ta điên cuồng giãy giụa, vừa khóc vừa cười:

「Ta vốn là hậu duệ của Hồ Đế, tiếp quản vị trí tộc trưởng là danh chính ngôn thuận! Nhưng chỉ vì ta là nữ tử, liền phải chịu hết mọi lời phỉ báng! Nếu không tu luyện tà thuật, ai sẽ quy phục ta...」

Lời phỉ báng, ta cũng từng nghe qua. Không khỏi khẽ thở dài: 「Không liên quan đến việc ngươi là nữ tử, là do ngươi dùng sai phương pháp!」

Nhưng đã sai, thì phải trả giá.

Không cần pháp lực đặc biệt gì, châm lửa là đủ. Tà khí chính là nhiên liệu tốt nhất.

Đế Cơ vẫn đang gào khóc thảm thiết những điều không cam lòng. Lửa ngày càng lớn, nhưng vẫn chưa đủ, chưa đủ...

「Yêu Vương đại nhân, ta giúp Ngài!」

Không biết là tiểu yêu tế trận nào đã thoát khỏi trói buộc.

「Yêu Vương đại nhân, ta cũng giúp Ngài!」

「Còn có ta...」

Chúng thoát khỏi trói buộc, dùng linh lực yếu ớt dẫn tà khí trong trận giúp ta.

「Tốt.」

Ta chính tâm ngưng thần, dùng lửa kết ấn.

「Thiêu rụi thân thể ta, đốt cháy Ly Hỏa, chư tà lui tán, càn khôn quy vị!」

Lửa Niết Bàn bùng cháy trong khoảnh khắc.

「Sư Tôn!」

Tiếng kêu thê lương khiến tim ta đau nhói. Quay đầu lại, không nhịn được nhìn hắn thêm một cái, cũng không biết có phải là lần cuối cùng hay không. Đôi mắt đó thật đẹp, nếu không rơi lệ thì sẽ càng đẹp hơn.

Hơn trăm năm qua, thứ khiến ta chững lại chưa bao giờ là một tia tình cảm kia, mà là cái tâm không dám đối diện với dục vọng của ta. Ta lấy vong tình làm đạo, thanh tâm quả dục hơn hai ngàn năm, nhưng lại quên mất ta vốn là yêu, lại không chuẩn bị tu thành Đại La Kim Tiên kia.

Nội đan hủy rồi, thì dùng m.á.u thịt thiêu ra một viên nữa. Đạo tâm vỡ nát, thì dùng dục hỏa xây dựng lại.

Giây phút này không vì sứ mệnh, không vì phụ mệnh.

Chỉ vì giữ lại những khuôn mặt tươi cười mới trên Yêu Sơn, và người trong lòng ta không còn vì ta mà nhuốm máu, không còn vì ta mà bị thương...

 

back top