TRƯỚC NGÀY ĐẠI HÔN, ĐỒ NHI YÊU VƯƠNG CỦA TA ĐÃ HẮC HÓA

Chương 1

Trước thềm nghênh thú Hồ tộc Đế Cơ, đồ nhi ngoan mà ta nuôi dưỡng suốt ba trăm năm đã làm phản.

Con sói non kia phạm thượng, phong bế linh lực của ta, giam ta trước giường.

Hắn vẫn ngoan ngoãn như xưa tựa vào đầu gối ta mà cười:

「Đồ nhi muốn thử... đứng trên Sư Tôn.」

Còn muốn làm Yêu Vương?

Ta hung hăng đạp vào n.g.ự.c hắn: 「Ta thấy ngươi là muốn chết!」

Hắn khẽ rên một tiếng, túm lấy mắt cá chân ta rồi đột ngột nhào lên: 「Sư Tôn hiểu lầm rồi, đồ nhi nói là, cái 'đứng trên' kiểu này...」

...trên.

「Cút xuống cho ta!」

Ta vừa bực vừa giận.

Ngón tay ấm nóng bên má khẽ run lên, nhưng rồi lại buông thả lướt đến môi ta.

「Ta cố chấp không!」

Ngón cái thô ráp miết đi miết lại trên cánh môi ta.

Bộ dạng mắt đỏ ngầu, nhe răng trợn mắt đó, thật giống một con ch.ó hoang bị cướp mất cục xương!

「Đều là Mộc hệ linh căn có thể giúp Sư Tôn Niết Bàn, tại sao con hồ ly kia được, còn ta thì không?」

Ta bị chọc cho bật cười.

Con sói c.h.ế.t tiệt này hao phí nhiều công sức như vậy, chỉ là muốn cùng ta song tu?

「Ngươi chẳng lẽ quên rồi, ngươi là nam nhân!」

Móng vuốt của sói chợt trở nên không an phận mà dò xét xuống dưới: 「Nam nhân thì sao, nam nhân cũng vậy thôi, đều có thể khiến Sư Tôn... hoan... du (vui sướng).」

Một luồng khô nóng xa lạ bị cưỡng ép khơi gợi. Lòng ta chợt rùng mình, cố nén dục niệm.

Hiện giờ tà tu không ngừng, Hồ tộc cũng bị hại sâu sắc, Đế Cơ cần mượn lực của ta để ổn định tộc nhân. Ta cũng cần đột phá tu vi, sớm ngày Niết Bàn, dùng Ly Hỏa thiêu rụi tà khí, diệt trừ tà tu, há có thể vì nhất thời tham hoan mà lơ là?

Nhớ ngày cùng Đế Cơ đạt thành thỏa thuận, nàng hỏi ta: 「Yêu Vương đại nhân cưới thiếp, vị đồ nhi kia của ngài sẽ không có ý kiến gì chứ?」

Ta không để tâm, tránh né bàn tay ngọc nàng đưa tới, cười nói: 「Ngươi và ta chỉ là kẻ cần người muốn, liên quan gì đến hắn.」

Nhưng chưa đầy nửa ngày, con sói non đang ngoài kia trừ tà tu đã kéo lê thân mình đầy thương tích, không màng tính mạng chạy về. Hắn khóc lóc ỉ ôi như một ả oán phụ, nói một đống lời xấu về Hồ tộc.

Thấy ý ta đã quyết, ngăn cản không được, hắn không biết học được cấm thuật ở đâu, ám toán ta, phong bế linh lực của ta, hủy đi hôn thư. Dùng chính thủ đoạn ta đã dạy hắn, khống chế toàn bộ Yêu tộc, đoạt lấy quyền hành của ta.

Ta tùy tiện lau đi đôi môi bị hắn chà xát, khi ngước mắt lên, đột ngột bóp chặt cổ họng hắn.

「Bạch Diệu, ta cho ngươi cơ hội cuối cùng, bỏ móng vuốt ra! Cút xuống cho ta!」

Con sói c.h.ế.t tiệt đang đè trên người ta mặc cho ta bóp, không hề vận chuyển linh lực chống cự, giọng khản đặc vẫn cười. Móng vuốt càng thêm càn rỡ: 「Sư Tôn, nam nhân cũng có thể... không tin Ngài thử xem...」

Tay ta tiếp tục dùng sức: 「Tìm chết!」

Cho đến khi hắn nhíu mày, gân xanh nổi lên, cuối cùng hắn mới buông móng vuốt ra, dùng sức mạnh kéo cổ tay ta, ấn ta trở lại trên giường. Mặc cho ta lưu lại những vết cào kinh người bên cổ hắn.

Có lẽ bị cơn đau kích thích, hắn thở dốc, dục hỏa trong mắt càng thêm mãnh liệt. Hắn trói chặt lấy ta, răng nanh cắn sát: 「Ta cố chấp muốn thử!」

 

back top