TRỌNG SINH VỀ NGÀY ĐẠI LÃO VỪA MỚI BỊ MÙ, TÔI BẮT ĐẦU TRÁNH XA ANH ẤY

Chương 13

Câu nói đó thực sự rất gây tổn thương, và tôi kiếp trước dĩ nhiên cũng đã phải trả một cái giá không hề nhỏ cho câu nói đó. Úc Triệt rất thích hỏi tôi khi ở trên giường. Anh hỏi tôi hiện giờ còn thấy anh dơ bẩn hay không. Anh dùng thứ đó bôi lên mặt tôi: "Bây giờ cậu có phải cũng dơ bẩn giống tôi rồi không?"

Đúng là con người không nên làm chuyện xấu. Gậy ông đập lưng ông mà. Thời gian này tôi thường xuyên mơ thấy chuyện kiếp trước, chủ yếu là quãng thời gian bị Úc Triệt nhốt trong biệt thự. Cũng không biết sau khi tôi chết, phản ứng của Úc Triệt ra sao. Chắc là rất hả dạ nhỉ, dùng tay kẻ khác khiến tôi c.h.ế.t trong đau đớn tột cùng. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, thực sự cũng không thể chỉ trách mình anh. Bởi vì những kẻ đốt biệt thự đó vốn dĩ là nhắm vào Úc Triệt, nhưng bọn chúng không biết đêm đó Úc Triệt về muộn một chút, cũng không biết trong biệt thự chỉ có mình tôi. Mọi thứ đều diễn ra quá đỗi trùng hợp và bất ngờ.

Tôi đưa Úc Triệt đi gặp bác sĩ để chữa mắt. Thực ra mức độ mù lòa của anh không nghiêm trọng lắm, chỉ là chú của anh không muốn anh khỏe lại nên mới không tìm bác sĩ chữa cho anh thôi. Bây giờ bắt đầu điều trị lại, chẳng bao lâu nữa Úc Triệt sẽ lại thấy được ánh sáng. Mắt của anh kiếp trước hồi phục vào lúc nào nhỉ? Thực ra tôi không rõ lắm. Bởi vì khi anh khỏe lại, tôi đã bị anh trai lôi ra khỏi cái vòng tròn đó, trực tiếp tống ra nước ngoài rồi. Sau này biểu hiện tốt mới được anh trai cho về. Lúc về nước, anh đã lấy lại được tất cả những gì thuộc về mình. Mắt cũng đã khỏi. Những kẻ trước đây từng làm khó anh đều đã bị anh dọn dẹp quá nửa. Cho nên lúc đó tôi về nước thực sự không đúng lúc chút nào, khi ấy Úc Triệt đang giận dữ, tôi về thì dĩ nhiên là đ.â.m đầu vào họng s.ú.n.g rồi.

Kiếp này vẫn mong anh có thể sớm nhìn thấy lại đi. Ít ra là rút ngắn thời gian khiến bản thân phải chịu uất ức lại. Tôi cũng không nỡ nhìn đóa hoa cao lãnh rơi xuống vũng bùn. Mọi sự đố kỵ chẳng qua đều trách anh không yêu tôi, trách người anh yêu không phải mình tôi. Đáng tiếc, tôi cũng chẳng nhẫn tâm đến thế.

Thời gian này chắc là Úc Triệt đang thực hiện kế hoạch của mình. Tuy mắt chưa khỏi nhưng anh vẫn đi sớm về khuya. Đi đâu làm gì cũng không nói cho tôi biết, chỉ bảo tôi đừng lo lắng. Mỗi ngày anh đều bận túi bụi, lúc về nhà cũng mệt rũ rượi. Thấy anh như vậy, kẻ chỉ biết ăn chơi như tôi quả thực chẳng thể hiểu nổi. Thôi kệ, chăm sóc anh là được rồi.

Thấy Úc Triệt ngủ thiếp đi trên ghế sofa, tôi khẽ khàng đi tới đắp chăn cho anh. Lúc định rời đi, anh đột nhiên nắm chặt lấy cổ tay tôi. Tôi nhất thời không đứng vững, trực tiếp ngã vào lòng anh.

"Sao không gọi anh dậy?"

Úc Triệt bám vào vai tôi, gục đầu lên lưng tôi, trông cứ như tôi đang được anh ôm trọn vào lòng vậy. Tôi có thể ngửi thấy mùi sữa tắm trên người anh giống hệt của mình, cũng có thể cảm nhận được hơi thở của anh phả lên da thịt tôi. Động tác này có chút quen thuộc. Kiếp trước Úc Triệt cũng rất thích ôm tôi như thế này. Đây là khoảnh khắc duy nhất tôi cảm thấy mình và anh giống như một cặp đôi bình thường.

"Trông anh rất mệt, gọi anh dậy không tốt lắm."

Úc Triệt dường như không có ý định buông tôi ra, mà còn dán sát vào tôi hơn. Lồng n.g.ự.c anh áp chặt vào lưng tôi, gò má cọ xát vào cổ tôi. Tôi thậm chí có thể cảm nhận được đôi môi anh vô tình lướt qua làn da mình.

"Tiểu Ngạn, em có người mình thích chưa?"

 

back top