Đêm mưa, đao quang kiếm ảnh.
Ta cầm thương liều c.h.ế.t chống cự, cuối cùng vì ít địch nhiều, kiệt sức quỳ một chân xuống đất.
Cổ họng trào lên vị tanh ngọt, ta khàn giọng hỏi.
「Là Hoàng thượng phái các ngươi đến?」
Không ai đáp lời, đao thương cùng lúc c.h.é.m xuống.
Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, Tiêu Tri Hành dẫn người từ trong màn mưa nhảy vọt ra.
Hắn một kiếm gạt lưỡi đao đ.â.m về phía ta, cúi người đỡ lấy ta, giọng trầm thấp.
「Ngươi thế nào?」
Ta không thể chống đỡ nổi nữa, trường thương tuột khỏi tay, ngã vào lòng hắn, lại bật cười thành tiếng.
「Rốt cuộc…… ta vẫn đi trước ngươi một bước.」
Nước mưa lướt qua gương mặt lạnh lùng tuấn tú của hắn, mơ hồ như có vệt nước mắt.
Hắn đột ngột bế ngang ta lên, giọng nói hiếm thấy sự căng thẳng.
「Đừng nói nữa, ta đưa ngươi đi tìm thái y!」
Nhưng ta biết, ngũ tạng lục phủ của ta đã nát bấy, e rằng không thể cầm cự đến khi thái y tới.
Giờ đây, phủ Tướng quân chỉ còn lại một mình ta, cố tri năm xưa muốn lấy mạng ta, mà Tiêu Tri Hành, người vốn luôn đối đầu với ta, lại trở thành người cuối cùng quan tâm ta.
Ta ngẩng đầu, nhìn chằm chằm vào đôi môi kia, dính chút nước mưa, càng thêm đỏ mọng và đầy đặn.
Nhớ đến lời đồn hắn không gần nữ sắc, không biết nếm thử sẽ có vị gì?
Có lẽ là trước khi chết, lá gan cũng lớn hơn.
Không biết sức lực từ đâu đến, ta vòng tay ôm lấy cổ hắn, hung hăng hôn lên.
Thành công nhìn thấy sự kinh ngạc trên gương mặt vốn luôn điềm tĩnh như mặt hồ không gợn sóng kia.
Cú hôn này cũng rút cạn toàn bộ sức lực của ta, m.á.u tươi trào lên khoang ngực, khóe miệng không ngừng chảy máu, ta cười càng thêm phóng túng.
「Cuối cùng cũng thấy được biểu cảm khác trên mặt ngươi, ta coi như gỡ lại được một ván.」
Ta nhìn thấy trên mặt hắn lướt qua sự kinh ngạc, giận dữ, cuối cùng chuyển thành sợ hãi, giọng nói lạnh đến run rẩy.
「Thẩm Dạ Cửu, ngươi đã trêu chọc ta, thì không được phép chết!」
Ta mặc kệ! Dù sao ta cũng sắp c.h.ế.t rồi!
Cơ thể vì mất m.á.u quá nhiều mà càng lúc càng lạnh, ta run rẩy rúc vào lòng hắn.
「Ngươi…… phải cẩn thận…… Hoàng thượng……」
Lời còn chưa dứt, mắt ta tối sầm lại, hoàn toàn chìm vào bóng tối.
