TRỌNG SINH THÀNH THIẾU GIA THẬT NHÀ HÀO MÔN KHÔNG ĐƯỢC CHA MẸ THƯƠNG YÊU,

Chương 12

Tôi, một Omega đầu đinh lạnh lùng.

Chưa bao giờ nói "tôi yêu anh" ra khỏi miệng.

"Ông xã" tôi gọi rất nhiệt tình, nhưng "tôi yêu anh" thì chưa từng.

Bởi vì gọi "ông xã", Cố Minh Trình sẽ ngại.

Tôi mồ côi từ nhỏ, lại phân hóa thành Omega, luôn giả làm Beta, chưa từng cảm nhận được tình yêu, nên tình yêu dành cho Cố Minh Trình cũng cảm thấy không chân thật, còn cảm thấy mình không thể nắm giữ được.

Tôi không dám nói, ngay cả khi bị Cố Minh Trình ép đến cùng trên giường, tôi cũng chưa từng nói ra.

Trong lòng, vẫn là bất an, vẫn là trốn tránh, luôn cảm thấy chuyện tình yêu của chúng tôi chỉ là trò chơi của tuổi trẻ, tốt nghiệp là chia tay.

Cho nên tôi giữ im lặng, tự cho rằng không nói ra ba chữ "tôi yêu anh", tôi có thể rút lui bất cứ lúc nào, có thể sau khi chia tay, nói một câu nhẹ nhàng: Anh ấy à, chia tay thì chia tay thôi, không có coi là thật, chỉ chơi đùa thôi.

Nhưng khi tôi bị xe tông tan nát, tôi lại bắt đầu hối hận, chưa từng thổ lộ tình cảm với Cố Minh Trình.

Cố Minh Trình rất hoảng loạn, anh cõng tôi lên, nước mưa rơi xuống người chúng tôi, giọng nói anh rất xa, tai tôi như bị phủ một lớp màn, khoảnh khắc ý thức biến mất, tôi nghe thấy tiếng còi xe cảnh sát.

 

back top