TRỌNG SINH LẠI LẦN NỮA, HẮN VẪN KHÔNG THỂ GIỮ ĐƯỢC TÔI

Chương 1

Nhà sắp có nhân vật lớn đến.

Người cha Alpha già không nên thân của tôi đã bắt đầu chải chuốt từ sáng sớm.

Ông ta không chỉ đại phát từ bi mua quần áo mới cho mười mấy anh chị em chúng tôi.

Mà còn cho phép chúng tôi ăn thêm một cái màn thầu vào bữa sáng.

Sau khi ăn xong, ông ta đích thân ra tay.

Kéo cổ áo của Omega xuống thấp, để lộ tuyến thể sau gáy.

Xịt nước hoa cho Beta.

Ngay cả Alpha cũng không tha, buộc đầy dây bạc quanh eo.

Gần mười giờ.

Người cha chuyên nghiệp như má mì của chúng tôi dặn dò kỹ lưỡng lần nữa.

“Bùi gia là hào môn trăm năm ở Kinh thành, Bùi Cảnh Hoài lại là Alpha cấp cao nhất.”

“Chỉ cần được hắn ta để mắt, dù là l.à.m t.ì.n.h nhân, làm tiểu tam, tiểu tứ, tiểu ngũ đi nữa, nhà họ Chu chúng ta cũng sẽ được cứu!”

Chúng tôi, những người đã sớm chai sạn, đều cúi đầu, phụ họa lấy lệ.

Một lúc sau, bên ngoài sân truyền đến tiếng phanh xe.

Người cha nóng lòng gả con vội nở nụ cười, nhiệt tình ra cửa đón tiếp.

Tôi quay đầu lại, nhìn qua cửa sổ kính sát đất.

Một người đàn ông được các vệ sĩ áo đen vây quanh đang sải bước đi vào nhà.

“Ôi mẹ ơi! Đây mới là hàng cực phẩm, lão già c.h.ế.t tiệt này lần này lại không tìm cho chúng ta mấy tên xấu xí, béo ngấy nữa!”

“Cặp chân dài này còn dài hơn cả đường sinh mệnh của lão già c.h.ế.t tiệt kia, chỉ riêng đường nét mặt nghiêng thôi đã đủ đẹp trai đến mức người ta chảy nước miếng rồi.”

“Haiz, đáng tiếc, có tiền có nhan nhưng lại phải đến nhà mình chọn vợ, hoặc là anh ta bị ‘yếu’, hoặc là bị lừa đá vào đầu rồi.”

“Mày còn kén chọn à? Không chịu gả đi sớm, coi chừng lão già c.h.ế.t tiệt kia bắt mày đi hầu hạ đại gia biến thái hơn sáu mươi tuổi đấy...”

Anh chị em xôn xao bàn tán.

Cho đến khi vị thiếu gia nhà họ Bùi kia sắp bước vào phòng khách, tất cả chợt im bặt.

Chỉ còn lại tiếng hít vào một hơi lạnh.

Tôi, người chưa bị lão cha giày vò đủ, không muốn lấy chồng sớm.

Nhanh chóng khom lưng, nấp sau lưng anh trai Alpha.

“Bùi thiếu gia xem, mười bảy đứa con chưa kết hôn của tôi đều ở đây, không biết có ai lọt vào mắt xanh của Bùi thiếu gia không?”

Dừng lại một chút, người cha lại cười hì hì bổ sung:

“Thích nhiều đứa cũng được, đó là phúc khí của chúng nó.”

 

back top