Đột nhiên rất muốn uống rượu, đi bar, tôi hung hăng gọi điện cho bạn thân:
"Ra đây, uống rượu với tôi!"
"Ối dào, hiếm thấy nha, cậu không phải muốn giữ mình cho người nhà cậu..."
"Có đến không." Tôi tặc lưỡi, ngắt lời cậu ta.
"Đến."
Âm nhạc ồn ào đến nhức óc trong quán bar kích động màng nhĩ, tôi uống cạn ly này đến ly khác.
Bạn thân đứng bên cạnh há hốc mồm: "Cậu làm gì thế? Trông cứ như bị chia tay mượn rượu giải sầu ấy."
"Cậu mới chia tay, cút đi." Tôi đá cậu ta một cái.
Lặng lẽ một chút, tôi nói: "Nhưng có lẽ cũng sắp rồi."
"Ý gì?"
"Thật ra kết quả phân hóa của tôi gần đây đã có rồi, là Beta."
"Không phải tốt lắm sao." Bạn thân ngậm một cây kẹo mút.
Cậu ta nhìn sắc mặt tôi, bỗng linh tính mách bảo: "Vậy cậu không phải là Omega, chẳng phải ngay cả cơ hội bị đánh dấu cũng không có sao? Xong rồi, cậu thật sự bị cắm sừng rồi."
Tôi: "..."
Tuy là sự thật, nhưng thật sự rất tức giận.
Tôi tự chuốc rượu cho mình say mèm.
Trong cơn mơ hồ, dường như nghe thấy bạn thân giúp tôi nghe một cuộc điện thoại.
"Gì thế?" Tôi giật lấy thiết bị liên lạc, "Rình rập sự riêng tư của tôi à?"
Bạn thân lườm nguýt: "Là ông xã cậu gọi."
"Ông xã gì, ông xã nào? Đừng có gọi bậy!" Tôi lớn tiếng la hét, "Lão tử chỉ chơi đùa với anh ta thôi, anh ta còn tưởng thật!?"
"Tôi mới không muốn kết hôn với anh ta, rời xa anh ta, tôi không tin mình không tìm được người tốt hơn!?"
Bạn thân nuốt nước bọt, lộ vẻ sợ hãi: "...Cậu tiêu rồi."
"Tiêu gì?"
Cổ tôi bị một bàn tay vòng qua, tôi bị buộc phải ngả vào một vòng tay quen thuộc.
Giọng nói của Đạm Nhiên nhàn nhạt vang lên trên đầu tôi: "Tần Tần, anh đến đón em về nhà."
Ong một tiếng, toàn bộ rượu trong đầu tôi tan sạch.
