TÔI BỊ HỆ THỐNG TRÓI BUỘC, XUYÊN KHÔNG VÀO THỜI MẠT THẾ

Chương 17

Một năm sau.

Vắc-xin virus tang thi cuối cùng cũng nghiên cứu thành công.

Sau khi thử nghiệm lâm sàng, Sở Húc sắp xếp từng đợt vắc-xin phát xuống dưới.

Nhân loại sẽ không còn bị biến thành tang thi nữa.

Trong nửa năm này, Sở Lê đã góp công lớn trong việc tiêu diệt tang thi.

Dị năng hệ Hỏa của hắn đã thành công thăng lên cấp chín, trở thành lực lượng chiến đấu mạnh nhất của nhân loại.

Tôi không ngờ tiến sĩ Lâm lại giỏi đến thế!

Ngoài vắc-xin virus tang thi, trong nửa năm này, dựa trên tình trạng cơ thể tôi, ông ấy vậy mà chế ra được thuốc ức chế dược chất tồn dư phát tác. Phải biết rằng, cơ thể tôi miễn nhiễm với rất nhiều loại dược chất.

Thời gian phát tác dược chất trong cơ thể tôi dần ổn định, sau đó, thậm chí không còn phát tác nữa.

Cơn đau hành hạ tôi nửa đời người, cuối cùng cũng tiêu tan.

Tôi trịnh trọng cúi người chào ông ấy: "Cảm ơn ngài!"

Sở Lê cũng học theo tôi, gạt bỏ vẻ kiêu ngạo thường ngày, nghiêm túc cúi người: "Tiến sĩ Lâm, vô cùng cảm ơn ông!"

Tiến sĩ Lâm lườm Sở Lê một cái, vội vàng đỡ tôi dậy, thở dài: "Tiểu Trú, những năm qua cháu cũng chịu khổ rồi."

"Tất nhiên, Sở căn cứ trưởng cũng chịu khổ lây." Tiến sĩ Lâm thương hại nói.

Trong một năm này, trước khi phát bệnh tôi luôn có linh cảm, để tránh việc Sở Lê chuyển cơn đau, tôi thường trốn hắn, kết quả là hắn vì tìm tôi mà suýt chút nữa dỡ sạch cả căn cứ.

Sở Húc - người vốn đã trăm công nghìn việc còn phải đi dọn bãi chiến trường cho thằng em: "?!!"

 

back top