Pháo kích đã ngừng lại từ lúc nào.
Khí hậu của hành tinh này vô cùng khắc nghiệt.
Khi ngọn lửa nướng cháy mặt đất biến mất, tuyết bắt đầu rơi từ trên trời xuống.
Lâm râm.
Giống như che đậy tội lỗi.
Tuyết lớn muốn chôn vùi tất cả.
Trước đây tôi không thích tuyết rơi, nhưng bây giờ lại thấy cũng không tệ.
Cơn tuyết này đã che đi vết thương khủng khiếp trên lưng tôi.
Tôi ngồi trên m.ô.n.g của “tôi”.
Duỗi ngón tay bán trong suốt ra, chọc chọc vào gương mặt trắng bệch, không còn chút m.á.u nào của Trình Khắc.
Lẩm bẩm.
“Nợ tôi một mạng, thì dùng cả đời cậu để trả đi!”
Mệt quá.
Bao giờ viện binh mới tới đây?
Tôi đứng dậy, vẫn chưa thấy đủ, trực tiếp bay lên không trung.
Cuối cùng cũng thấy bóng dáng của viện binh.
Tôi lập tức quay về bên cạnh Trình Khắc.
“Mau tỉnh dậy đi Trình Khắc, viện binh tới rồi, cậu không nhúc nhích nữa lát nữa người ta tưởng cậu c.h.ế.t rồi, không đưa cậu về nhà đâu.”
Rõ ràng hắn vẫn còn thở, nhưng lại bất động.
Tôi sốt ruột đ.ấ.m đá hắn.
Mặc dù không có cú nào trúng thực tế.
“Mau dậy đi đồ lười, đừng tưởng giả c.h.ế.t là có thể không thèm để ý đến tôi.
“Cậu dù thế nào cũng phải mang cơ thể tôi về chứ.
“Nhà tôi ở tinh cầu Almos, nếu anh tôi biết tôi thành ra thế này, anh ấy sẽ lột da tôi mất!”
Có lẽ là mắng nhiều quá.
Mí mắt Trình Khắc run lên.
Thật sự mở mắt ra.
Tôi hừ hừ hai tiếng.
“Tỉnh rồi à? Khi đỡ tôi thì cẩn thận chút nhé, nếu bị vỡ thì khó mà ghép lại được, đội y tế sẽ không chiều cậu đâu.
“Đợi tôi về, tôi sẽ bảo bác sĩ Tiểu Lâm thay cột sống của tôi bằng sắt? Bằng đồng? Thôi thay bằng vàng đi!
“Lúc ở trên giường tôi cởi áo ra, làm lóa mắt cậu.”
Tôi lải nhải một mình.
Viện binh đã đi tới trước mặt.
Họ cúi người xuống, xác nhận kỹ càng xong, vui mừng nói: “Đội trưởng Trình!”
Sau đó vẫy tay gọi những người khác.
“Tìm thấy Đội trưởng Trình rồi! Vẫn còn sống!”
Tôi ngẩng đầu lên trong không trung.
Sống chứ sao không.
Công lao của tôi đó.
“Đội trưởng Trình, ngài có cử động được không?”
Trình Khắc mím môi, gật đầu.
Sau đó, hắn hất mạnh tôi đang đè lên người hắn ra.
Động tác tự nhiên đến mức cứ như không hề quen biết tôi.
Tôi: “Hả?”
