Sau khi rẽ vào con hẻm, tôi phát hiện có người đang theo dõi tôi.
Tiếng bước chân hơi dày đặc, rất có khả năng là một vụ án có đồng bọn.
Không kịp cho tôi suy đoán, đường lui của tôi đã bị chặn bởi vài người đàn ông to khỏe mặc đồ đen.
Sau khi những người đó cung kính nhường đường, là ánh mắt ghét bỏ của Hoa tiểu thư.
"Thẩm Từ cậu đúng là tiện nhân, Tần Phong xem cậu như chó mà cậu vẫn một lòng một dạ."
"Tần Phong không cần cậu nữa rồi, anh ấy bảo tôi lấy lại những thứ đã đưa cho cậu."
Tôi bị mấy người đàn ông mặc đồ đen đá quỳ xuống dưới chân Hoa tiểu thư.
Tôi nhìn khuôn mặt méo mó của Hoa tiểu thư.
Kể từ khi tôi tình cờ bắt gặp cảnh Hoa tiểu thư thân mật với Nhị thiếu gia nhà họ Tần trong thời gian đính hôn, tôi đã không ít lần bị đe dọa.
Tôi đã nói với Tần Phong rằng Hoa tiểu thư không yêu anh, nhưng anh vẫn kết hôn.
"Tôi không biết cô đang nói gì."
Tôi thực sự không biết Tần Phong đã cho tôi thứ gì.
Quả nhiên tôi lại nhận thêm vài cái tát vào mặt, móng tay sắc nhọn của Hoa tiểu thư cào qua để lại vết m.á.u trên má tôi.
Sau đó là những cú đ.ấ.m liên tiếp của những người đàn ông mặc đồ đen giáng xuống người tôi, theo bản năng tôi che chắn vùng bụng.
Cơn đau buốt qua đi là sự tê dại, khi tôi mở mắt lần nữa, tôi thấy bóng dáng cao lớn quen thuộc.
Anh đá những người đang hành hung tôi ra, bảo vệ tôi trong vòng tay ấm áp của anh.
Tôi biết đây là A Phong của tôi, tôi muốn giấu khuôn mặt đầy vết tát này đi.
Những người đàn ông mặc đồ đen kinh hãi nhìn khuôn mặt của A Phong, tất cả đều quỳ xuống.
"Thiếu tướng, những chuyện này đều là do Hoa tiểu thư chỉ đạo chúng tôi."
Khuôn mặt xinh đẹp của Hoa tiểu thư thoáng qua một tia ngạc nhiên.
Sau khi nhìn thấy đôi mắt màu xanh lá cây của A Phong, khí thế của cô ta lập tức trở nên ngang ngược.
"Tôi đã bảo Tần Phong không thể ở đây được mà."
"Thẩm Từ cậu thật to gan, dám nuôi một kẻ giả mạo bên cạnh mình."
