Đêm hôm đó quá hoang đường.
Căn phòng đầy sự hỗn loạn.
Nhưng trái tim lại tràn ngập cảm giác thỏa mãn to lớn. Tôi giơ tay, chạm vào vết cào trên cổ Thương Ký Minh, có chút áy náy.
"Ngày mai ra ngoài giải thích với họ thế nào đây?"
"Không cần giải thích."
Thương Ký Minh nắm lấy tay tôi, siết chặt.
"Vậy chúng ta sẽ yêu đương bí mật sao?"
"Không."
"Vậy thì vẫn phải giải thích."
"Đợi họ tự mình phát hiện ra."
Tôi ngồi dậy: "Thương Việt hôm nay đã đánh nhau vì em, nếu cậu ấy biết, chắc sẽ nổ tung mất."
Thương Ký Minh thốt ra lời kinh người: "Bảo vệ chị dâu, là lẽ đương nhiên."
Tôi sững sờ tại chỗ, sau đó nhận ra liền chui tọt vào chăn.
Thương Ký Minh bước xuống giường, quay lại hôn lên vành tai tôi một cái, "Tôi ra ngoài hút một điếu thuốc, tiện thể gọi vài cuộc điện thoại."
