THIẾU GIA THẬT TRỞ VỀ HÀO MÔN, LẠI NHẬN RA ANH TRAI CHÍNH LÀ KIM CHỦ

Chương 14

Có lẽ là xuất phát từ sự quan tâm dành cho người em trai mới này.

Thương Ký Minh mỗi tối đều nhắn tin đến, chủ yếu là hỏi tôi đã ăn uống đầy đủ chưa, có muốn về nhà ở không.

Tôi nghĩ anh ấy thật sự là một người anh rất tốt, nhưng tôi lại không thỏa mãn, còn tham lam muốn nhiều hơn.

Tối thứ Sáu, anh ấy đến đón tôi đúng theo giờ hẹn.

Vừa ngồi lên xe, Thương Ký Minh cúi người tới, cổ tay phải đeo chuỗi vòng cầu phúc chìa ra trên đầu tôi.

Gỡ xuống một chiếc lá rụng.

Mắt anh ấy hơi cong lên, câu đầu tiên nói khi gặp mặt là: "Trong xe có thể thở được mà."

Ánh mắt đối diện với chính mình trong gương chiếu hậu, tôi giật mình nhận ra mặt đã đỏ bừng.

Nhất thời không tìm được lý do để giải thích, tôi dứt khoát dựa vào ghế ngồi mặc kệ.

Thích quả thực là điều khó che giấu, dù có ngậm miệng, cũng sẽ bị lộ ra trên khuôn mặt.

Dù có giả vờ tốt đến đâu, trái tim đập loạn xạ cũng không thể lừa dối được.

Tôi vụng về như vậy.

Thương Ký Minh lại tinh ranh đến thế.

Anh ấy liệu có nhìn ra rồi không?

Nếu anh ấy thực sự biết, có ghê tởm tôi không?

Thương Ký Minh liếc thấy ngón tay tôi đang siết chặt, ánh mắt chạm vào rồi nhanh chóng rời đi: "Muốn ăn gì?"

"Ừm, chỉ có hai chúng ta thôi ạ?"

Vừa hỏi xong tôi lại hận không thể tự tát mình một cái.

Thương Ký Minh cười một tiếng, "Chỉ có hai chúng ta."

"Vậy, lẩu được không ạ?"

"Đương nhiên."

 

back top