Ta giật mình, toàn thân nóng bừng.
Hắn bóp lấy cằm ta buộc ta nhìn vào mắt hắn.
Ta nhìn thấy, trong đôi mắt như hạt thủy tinh của hắn...
Là hình bóng của ta.
Ánh mắt nóng bỏng như bị phỏng, ta hoảng loạn né tránh.
Ta: "Ta, chúng ta là hảo huynh đệ."
Tiêu Diệu: "Loại hảo huynh đệ nào?"
"Hảo huynh đệ đã từng hôn, từng ôm?"
"Hảo huynh đệ cùng chung giường mà ngủ?"
...
Ta: "...Huynh đệ không thể biến thành thê tử."
Tiêu Diệu: "Huynh đệ chính là thê tử."
Ta: "..."
Tiêu Diệu cúi đầu, môi từng chút từng chút đến gần.
Ta vội vàng nhắm mắt lại.
"Tiêu huynh! Thí luyện thứ chín sắp bắt đầu rồi! Ngươi đi đâu vậy?! Mau đến!"
Phù—
Ta thầm thở phào nhẹ nhõm.
Theo mô-típ truyện mạng, bị cắt ngang là an toàn rồi.
Giây tiếp theo, môi Tiêu Diệu dán chặt lấy môi ta...
Năm phút sau...
Tiêu Diệu chỉnh lại quần áo đi ra khỏi góc khuất tầm nhìn.
"Đến đây." Hắn nói với vẻ mặt không cảm xúc.
Ta cúi đầu muốn lén lút chạy về khu khán giả.
Tiêu Diệu chặn ta lại.
"Điều ngươi đã hứa không được nuốt lời, nếu ta vượt qua thí luyện thứ chín thì phải thưởng cho ta."
"Ừm..."
Tiêu Diệu mang theo nụ cười rời đi, còn nội tâm ta thì điên cuồng gào thét.
Á á á á á á á—
Ta xong rồi, ta xong rồi, xong rồi...
Không chút nghi ngờ, Tiêu Diệu là người đầu tiên vượt qua thí luyện tầng chín, được Tông chủ Tiên Kiếm Môn thưởng thức nhận làm đệ tử đóng cửa.
Buổi tối, Tiêu Diệu nằm sấp trên lưng ta, tay ôm lấy eo ta.
"Thưởng đâu?"
Ta: "..."
"Vẫn, vẫn chưa nghĩ ra..."
Tiêu Diệu: "Vậy để ta tự đến đòi."
"Không được!!"
Ta hít sâu một hơi, bấu ngón tay mình:
"À... Thật ra... ta đã nghĩ ra rồi..."
Ánh mắt Tiêu Diệu nóng bỏng: "Là gì?"
"Ngươi, ngươi nhắm mắt lại."
Tiêu Diệu ngoan ngoãn nhắm mắt.
"Lát nữa bất luận xảy ra chuyện gì, ngươi cũng không được mở mắt, không được động tay động chân!"
"Được... Ta bảo đảm."
Ta ghé sát tai hắn, nói ra những lời đã lén lút tập luyện rất lâu:
"Tiêu Diệu, ta..."
"Ngươi đã dũng cảm vì ta nhiều lần như vậy, ta cũng muốn dũng cảm một lần..."
Ta chụt một tiếng hôn lên mặt hắn, liều mạng:
"Ta thích ngươi, là loại thích giống như ngươi thích ta vậy!!"
Không khí lập tức tĩnh lặng.
Làm sao đây, hình như có chút xấu hổ.
...
"A—"
Giây tiếp theo, ta bị Tiêu Diệu đè xuống giường.
"Không phải nói rồi không được động tay động chân sao?"
"Ta hối hận rồi."
...
Vô sỉ!
