Khu rừng này cực kỳ ít người đến. Ôn Hạ Du và Lục Kỳ Diễn đi chưa được mấy bước, chiếc túi vải bạt đã hái được thêm vài đóa nấm.
Có những cây nấm dù bị giấu dưới lớp lá khô, nhưng vì lớn quá mập mạp nên vẫn nhô đầu ra khỏi đống lá, như đang mời gọi người đi ngang qua: “Tôi ở chỗ này!”
Ôn Hạ Du cũng vì chi tiết nhỏ này mà càng thêm cẩn thận tìm kiếm.
“Nghỉ một lát đi, hái lâu rồi.”
Lục Kỳ Diễn giữ chặt Ôn Hạ Du còn muốn tiếp tục đi, kéo cậu đến dưới một gốc cây đại thụ.
Cây này lớn rất cao, ngay cả rễ cây cũng trồi ra khỏi mặt đất, hoàn toàn có thể ngồi được hai người, quả thực giống như một chiếc ghế dài tự nhiên!
Anh lấy từ trong ba lô ra một chai nước đưa cho Ôn Hạ Du, nhẹ giọng nói: “Uống miếng nước trước đi? Em xem em nóng đến đổ mồ hôi rồi. Nấm đều ở trong rừng này, cũng sẽ không chạy đi đâu được.”
Anh vừa nói, vừa lấy khăn giấy giúp Ôn Hạ Du lau mồ hôi trên mặt.
“Không phải em muốn hái xong sớm để về sớm sao?” Ôn Hạ Du cũng biết mình nóng vội, nhận lấy chai nước Lục Kỳ Diễn đưa, tấn tấn tấn rót mấy ngụm vào miệng.
“Uống chậm một chút, cẩn thận sặc.” Lục Kỳ Diễn ném khăn giấy vào túi đựng rác mang theo bên mình, nhìn tốc độ uống nước của Ôn Hạ Du không nhịn được dặn dò.
“Anh yên tâm đi, em biết rồi.” Ôn Hạ Du lập tức uống hơn nửa chai nước, lúc này mới dừng lại.
Cậu ước lượng trọng lượng chiếc túi vải bạt, kinh hỉ nói: “Anh, chỗ này chắc đủ cho chúng ta ăn một bữa rồi nhỉ?”
Lục Kỳ Diễn nhìn thoáng qua, đánh giá trong lòng rồi gật đầu: “Trên xe còn có đồ ăn khác, không cần nhặt quá nhiều.”
Ôn Hạ Du gật gật đầu, quyết đoán từ bỏ ý định nhặt thêm nấm.
Hai người tại chỗ nghỉ ngơi một lúc lâu sau, liền đứng dậy trở về nơi họ đã dựng lều trại.
May mắn là vị trí này đặc biệt hẻo lánh, cho dù họ rời khỏi lều trại rất lâu, vẫn không xảy ra tình trạng mất đồ.
Lục Kỳ Diễn từ cốp xe lấy ra vỉ nướng BBQ, lại bê ra một cái nồi nhỏ.
Ôn Hạ Du nhìn thấy sửng sốt, cậu chỉ biết Lục Kỳ Diễn sẽ mang đủ hành lý, nhưng hoàn toàn không biết anh lại mang đầy đủ đến như vậy!
Lục Kỳ Diễn liếc Ôn Hạ Du một cái, thấy rõ vẻ mặt cậu, khóe miệng không nhịn được cong lên.
Ôn Hạ Du không bỏ sót biểu cảm thay đổi này của Lục Kỳ Diễn, bực bội nói: “Anh, em nghi ngờ anh đang cười em.”
Lục Kỳ Diễn ho nhẹ một tiếng: “Em nhìn lầm rồi.”
________________________________________
Hai người đã du lịch bên ngoài được hơn nửa tháng.
Lúc này, tài khoản lớn của Ôn Hạ Du cũng đã hoàn toàn gạch bỏ. Đồng thời, bộ web drama cậu đóng trước đó cũng bắt đầu chiếu hàng tuần.
Ôn Hạ Du nghiêng đầu, nhìn trang đề xuất gần như đều đang tuyên truyền bộ web drama của cậu, bên trong còn kèm theo mấy video anti cậu. Cậu thoáng chốc có chút buồn cười.
Những người này ngay cả khi phim còn chưa phát sóng, đã lấy đoạn trailer đi khắp nơi ác ý nói xấu kỹ thuật diễn của cậu.
Cậu cũng là người không chịu ngồi yên, lòng hiếu kỳ đặc biệt nặng, tùy ý click vào một video. Không ngờ up chủ kia cứ nói hươu nói vượn, khiến cậu muốn châm biếm cũng không có chỗ để nói.
Cậu hừng hực xem vài lần sau, quyết đoán thoát ra lựa chọn đu phim.
Xem nhân loại không bằng xem người trong sách thì thoải mái hơn.
Người khác nằm trên giường khách sạn, thảnh thơi thảnh thơi đu phim, không ngờ bên ngoài mọi người lại từng người từng người đi tìm cậu đến phát điên.
________________________________________
【 Trời ơi trời ơi, nam phụ này là diễn viên nào vậy, diễn tốt quá 】
【 ......Nếu tôi không nhìn lầm thì, nam phụ này hình như chính là Ôn Hạ Du đã rút khỏi giới giải trí cách đây không lâu? 】
【 Ý bạn là, vai phụ trong bộ 《Thủy Quỷ》 này là do Ôn Hạ Du diễn? Ngọa tào??? 】
【 Không phải, sự khác biệt quá lớn đi, các bạn không nói tôi đều không nhận ra!!! 】
【 Cái gì? Đây là trong truyền thuyết yêu vì tình mà c.h.ế.t sao? 】
【 Trời 38 độ, sao tôi lại cảm thấy rất mát mẻ nhỉ 】
Có một bộ phận nhỏ cư dân mạng là vì ảnh bìa mà click vào. Đó là phong cách cận cảnh của bốn người, mỗi người một phong cách khác nhau, nhưng đặt chung lại vô cùng ăn ý.
Các cư dân mạng ít nhiều đều nghe qua tin đồn xấu của Ôn Hạ Du. Dưới lời khen của bình luận chạy và sự thêm vào của ảnh bìa, cuối cùng cũng đều hạ quyết tâm click vào xem 《Thủy Quỷ》.
《Thủy Quỷ》 mới lên sóng không lâu, chỉ có vỏn vẹn hai ba tập được treo ở trên.
Gà Rán Chân đã chờ 《Thủy Quỷ》 lên sóng rất lâu rồi. Khoảnh khắc nó lên sóng, cô ấy quyết đoán click vào, bắt đầu xem!
Cô ấy vốn tưởng rằng mình sẽ không xem nổi, kết quả không ngờ cô ấy đã xem hết sạch trong một hơi.
Cô ấy muốn click vào tập tiếp theo thì mới phát hiện đã xem hết rồi.
Gà Rán Chân: ......
Sao lại ít như vậy!!!
Hiểu được cư dân mạng, gia nhập cư dân mạng.
Cô ấy quyết đoán lựa chọn gia nhập nhóm cư dân mạng cùng nhau thúc giục nhà đài cập nhật.
Có người vốn định click vào tài khoản lớn của Ôn Hạ Du để thúc giục cập nhật, lại không ngờ tài khoản vốn được theo dõi lại biến thành một chuỗi mã loạn.
Cô thất thần nhìn khung tròn màu xám ở phía trên.
$$Người dùng này đã gạch bỏ$$
Một cảm xúc khác thường lập tức dâng lên trong lòng cô, cuối cùng nặng nề gõ xuống câu này.
【 Vô dụng a, tài khoản lớn của Ôn Hạ Du đã gạch bỏ rồi! 】
Những cư dân mạng vốn ồn ào nhốn nháo lập tức an tĩnh.
Mặc cho ai cũng không nghĩ tới, hóa ra Ôn Hạ Du nói rút khỏi giới giải trí trước đây, cũng không phải nói đùa.
Cho tới bây giờ, họ vẫn luôn tưởng cậu đang giả vờ uy h.i.ế.p cư dân mạng, không ngờ lần này cậu làm thật.
Họ hoảng loạn thất thố, cuối cùng đều chạy đến dưới tài khoản chính thức của 《Thủy Quỷ》, nhắn tin làm ơn đạo diễn gọi Ôn Hạ Du trở về.
Con người quả nhiên là sinh vật phức tạp, có được thì không quý trọng, bỏ lỡ rồi lại hối hận.
Thang Nghi Húc vốn dĩ không cần phải xen vào những chuyện này, nhưng bất đắc dĩ quá nhiều cư dân mạng bình luận dưới phần bình luận, hơn nữa đại bộ phận đều là đang spam.
Cuối cùng hắn cân nhắc một chút, quyết định mang lời nhắn đi, tiện thể còn có thể tăng thêm chút quan hệ.
________________________________________
Lúc này Ôn Hạ Du đang nằm trên bờ cát thổi gió biển, trên chiếc bàn nhỏ bên cạnh đang đặt một quả dừa đã được chặt sẵn miệng.
Lục Kỳ Diễn cũng vừa vặn từ cửa hàng tạp hóa gần đó mua một ít trái cây, để có thể rảnh rỗi nhàm chán ăn một chút.
Anh đang đặt hộp trái cây đã cắt xong lên bàn, điện thoại của Ôn Hạ Du liền vang lên.
Lục Kỳ Diễn xoa một miếng dưa hấu, đưa đến bên miệng Ôn Hạ Du.
Ôn Hạ Du ngậm đi miếng dưa hấu, cầm lấy điện thoại kết nối cuộc gọi.
Người gọi đến là Thang Nghi Húc, hắn đang vui vẻ nói gần đây số liệu tốt đến mức nào. Ôn Hạ Du cũng nhân tiện nói vài lời chúc phúc.
Thấy sắp nói chuyện xong rồi, Thang Nghi Húc lúc này mới đưa mục đích đến trước mặt Ôn Hạ Du.
“Tiểu Ôn à, gần đây cư dân mạng đều bình luận dưới tài khoản chính thức, muốn cậu quay lại giới giải trí đó, cậu nghĩ thế nào?”
Ôn Hạ Du vẫn cười tủm tỉm, hớp một ngụm nước dừa Lục Kỳ Diễn đưa lên, cười nói: “Đạo diễn Canh, anh cứ nói với họ là tôi không quay lại, trong giới tuy tốt, nhưng không thích hợp với tôi.”
“Nếu tôi nhớ không lầm, đạo diễn Canh gọi điện thoại hẳn sẽ có thói quen bật ghi âm? Anh đến lúc đó trực tiếp đem những lời này phát lên là được, đây là lời đáp lại của tôi.”
Hai người nói chuyện phiếm một lúc lâu sau, lúc này mới cúp điện thoại.
Quay lại giới giải trí gì đó, cậu mới không ngốc. Trở về lại bị đuổi theo mắng, không bằng cuộc sống hiện tại tiêu sái hơn.
Không cần lo không có tiền, tiền của chính cậu đã nhiều đến mức xài không hết. Gia đình hoàn mỹ mà không hoàn mỹ, còn có bạn trai yêu thương mình, kẻ ngốc mới quay về.
Ôn Hạ Du nhìn Lục Kỳ Diễn ngồi xuống, xoay người, vặn vào trong lòng Lục Kỳ Diễn.
“Anh, cuộc sống hiện tại thật tốt.”
Lục Kỳ Diễn xoa xoa cái đầu gác trên n.g.ự.c anh, nghe Ôn Hạ Du lải nhải về cuộc đối thoại vừa rồi, nói: “Không muốn trở về thì không quay về. Anh nuôi em cả đời cũng không vấn đề gì. Muốn làm gì thì làm đó, làm những gì em thích là được. Anh chỉ muốn em vui vẻ, sống tốt mỗi ngày.”
Thang Nghi Húc sau khi cúp điện thoại giây tiếp theo, liền cắt đoạn đối thoại hắn hỏi Ôn Hạ Du có trở về hay không, đăng lên tài khoản lớn.
Những cư dân mạng luôn chú ý Thang Nghi Húc vừa phát hiện có động tĩnh, toàn bộ xông lên, kết quả đều khóc lóc chạy về đi.
【 ô ô ô, hắn nói không trở lại, về sau rốt cuộc không nhìn thấy Ôn Hạ Du diễn rồi 】
【 Hắn thật sự rất ủy khuất, cho dù cư dân mạng níu kéo cũng không trở lại [cúi đầu hoa hồng]】
【 Đây không phải vô nghĩa sao, rốt cuộc chúng ta đều đã từng làm tổn thương hắn, ô ô ô xin lỗi Ôn Hạ Du 】
Không biết là bắt đầu từ chỗ ai, các cư dân mạng đồng loạt xin lỗi. Thang Nghi Húc và tài khoản chính thức đều bị một đống xin lỗi luân hãm.
Ôn Hạ Du tò mò click vào, có chút không biết làm sao mà thoát ra.
Cậu nghi ngờ mình click nhầm tài khoản, nếu không làm sao thấy đầy màn hình xin lỗi.
Cậu cũng không để ý những chuyện này, lướt qua bình luận nhìn vài lần sau, quay đầu cùng Lục Kỳ Diễn dính lên.
Lục Kỳ Diễn ôm chặt lấy Ôn Hạ Du đang cố gắng lăn lộn.
Ôn Hạ Du cũng an tĩnh lại, nằm sấp trên bờ cát nhìn những con sóng thường xuyên vỗ vào.
Cậu ngẩng đầu, khẽ chạm khóe miệng Lục Kỳ Diễn.
Khi cậu muốn lùi về thì bị Lục Kỳ Diễn giữ chặt, cùng cậu trên bờ cát hôn môi thâm tình.
Năm tháng tĩnh lặng tốt đẹp, cậu cũng không còn đi để ý tới thế giới hắc ám đã từng khiến cậu sa lầy nữa.
Kiếp này cậu chỉ muốn cùng Lục Kỳ Diễn sống tốt trọn đời này là đủ rồi.
Hoàn
