Kháng thể phát huy tác dụng cực nhanh.
Nhưng kháng thể này cũng mang lại hậu quả chí mạng.
Lớp giáp xác đen trên người Lục Tri Khắc bắt đầu bong tróc.
Áp lực “Trùng Vương” trên người anh cũng tiêu tan.
Đó là tiếng cọ xát của vô số chân trùng vào vách đá, đang tiến đến gần chúng tôi.
Bầy trùng bên ngoài đã phản ứng lại!
Chúng phát hiện ra kẻ trong hang không phải là Vương giả, mà là một kẻ mạo danh yếu ớt.
Lối vào hang bị liên tục va chạm.
Cả người Lục Tri Khắc cuộn tròn dưới đất như con tôm.
“…Giết… g.i.ế.c tôi!”
“Cầu xin em… hãy… để tôi chết!”
Tôi tát anh một cái.
“Lục Tri Khắc anh nghe đây!”
Tôi túm lấy cổ áo anh nghiến răng nói:
“Nếu anh dám chết, tôi sẽ nhét tro cốt anh vào đồ chơi silicon!”
“Để anh thay một cách khác tiếp tục thực hiện nghĩa vụ làm chồng!”
Trong con mắt độc nhất đang run rẩy của Lục Tri Khắc, hiện lên một tia bàng hoàng không thể tin được.
Tôi nhìn bộ dạng đau khổ của Lục Tri Khắc, hốc mắt nóng lên:
“Không chỉ vậy!”
“Tôi về sẽ tìm thêm mười Alpha nữa!”
“Mở tiệc hoan lạc ngay trong đám tang anh!”
Lục Tri Khắc rặn ra một tiếng gầm khàn khàn.
“Em… dám…!”
Ý chí cầu sinh và tính chiếm hữu của anh ấy lại bị tôi chọc cho bật dậy.
Đôi mắt sắp tan rã của anh ngay lập tức sung huyết, nhìn chằm chằm vào tôi.
Anh siết chặt cổ tay tôi.
“Em là của tôi…”
“…Im miệng, đừng nói nữa.”
“Tôi không c.h.ế.t nữa, không c.h.ế.t nữa!”
