Tạ Tân Niên đi công tác rồi. Ba ngày.
Trước khi đi nói chuyện với tôi như chưa có chuyện gì xảy ra.
“Tôi sẽ về sớm nhất có thể, mang quà cho cậu.”
“Có chuyện gì cứ gọi điện cho tôi, dạ dày không tốt mấy ngày này đừng ra ngoài uống rượu nữa, ăn uống đầy đủ.”
Trước đây Tạ Tân Niên đi công tác cũng dặn dò tôi vài câu. Nhưng tôi đều không nghe. Chê anh ta phiền.
Bây giờ nghe rồi, lại thấy buồn bực.
Ngày thứ hai Tạ Tân Niên đi, Tống Uyên gửi tin nhắn cho tôi. Hỏi tôi khi nào ly hôn với Tạ Tân Niên. Rất nôn nóng.
【Đang chuẩn bị rồi.】
Tống Uyên có vẻ như luôn ôm điện thoại, trả lời rất nhanh.
【Tốt, tôi chờ anh ly hôn.】
Tôi: ?
Mặt đối mặt khiêu khích nhau sao? Vậy thì tốt thôi! Cậu ta thắng rồi.
Tin tức tôi sắp ly hôn với Tạ Tân Niên không biết là do tên khốn nào tung ra, truyền đi truyền lại từ việc tôi đề nghị ly hôn thành tôi muốn bỏ rơi Tạ Tân Niên, đi với người bên ngoài, còn ép Tạ Tân Niên phải ra đi tay trắng.
Lâm Hằng còn hỏi tôi:
【Thật hay giả vậy? Bây giờ cậu thành tra nam rồi đó, không giải thích gì sao?】
Giải thích cái gì? Rõ ràng tôi mới là người bị hại. Ngược lại còn bắt tôi giải thích, còn có thiên lý nữa không?
Lại còn những bình luận dạo không có não kia. Suốt ngày lải nhải, nhìn vào là thấy đau mắt. Thời gian xuất hiện cũng không có quy luật gì.
Rõ ràng là ly hôn hòa bình bị đồn thành như vậy, tôi bực mình không chịu nổi, lười để ý đến Lâm Hằng.
Không ngờ tin đồn này lại lọt đến tai mẹ tôi. Bà là người nóng tính, gọi điện đến một cách vội vàng.
“Nghe nói con muốn ly hôn với Tạ Tân Niên? Tại sao? Cho mẹ một lý do.”
“Không có lý do.”
Có thể có lý do gì chứ? Cũng không có bằng chứng Tạ Tân Niên ngoại tình.
Mọi thứ đều dựa vào bình luận dạo và sự suy đoán của tôi, nếu nói ra như vậy, giây tiếp theo tôi có thể bị đưa đi khám tâm thần.
Mẹ tôi cười lạnh: “Ngày đó con nghe tin nhà Tiểu Tạ phá sản, nôn nóng cầm thỏa thuận đến đòi kết hôn. Mẹ khó khăn lắm mới chấp nhận con là gay, đồng ý cho hai đứa đăng ký ở nước ngoài, bây giờ con nói với mẹ là muốn ly hôn? Hứa Nghiễn, con coi đây là trò chơi trẻ con sao?”
“Vậy nếu anh ta ngoại tình thì sao?”
“Đưa bằng chứng.”
“Vậy nếu con ngoại tình thì sao?”
Đầu dây bên kia im lặng rất lâu: “Thật sự ngoại tình rồi?”
“Không có.”
“Vậy thì im miệng lại! Cái suy nghĩ nhỏ nhen của con đừng tưởng mẹ không nhìn ra. Tiểu Tạ nói sao? Đồng ý ly hôn à?”
Nghĩ đến thái độ của Tạ Tân Niên. Tôi bỗng dưng có chút may mắn.
“Anh ta nói, muốn ly hôn, chờ anh ta c.h.ế.t đi.”
Mẹ tôi im lặng rất lâu, mắng tôi một câu:
“Đồ heo nhà con?”
Sau đó nhanh chóng cúp điện thoại. Tôi vẻ mặt ngơ ngác. Gì vậy chứ?
